Suy nghĩ trong lòng Kỷ Phong đều bị phơi bày trước mặt Hạ Minh, thấy bộ dáng vừa chờ mong vừa rối rắm của anh ta, Hạ Minh âm thầm phỉ nhổ nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ đĩnh đạc: “Không có ở nhà, cậu hỏi tôi mấy lần rồi đấy. Nếu không phải trong nhà chỉ có một mình tôi thì tôi không cần chạy tới đây nhờ Tuệ Tuệ về nhà nấu cơm cho tôi đâu. Cha mẹ tôi cũng thật là, không ở nhà thì thôi đi, còn không chịu để lại cho tôi một ít tiền, tốt xấu gì cũng có thể ra ngoài mua bánh bao. Đâu phải bọn họ không biết là tôi không biết nấu cơm.” Hạ Minh làm bộ tủi thân.
Kỷ Phong không hề nghi ngờ lời của Hạ Minh.
Dù sao Hạ Minh cũng là đàn ông, quy củ ở nhà họ Kỷ là đàn ông không cần nấu cơm, không có ai ở nhà thì ra ngoài ăn, tóm lại là đàn ông trong nhà sẽ không nấu cơm.
Hẳn là nhà Hạ Minh cũng giống như vậy, nhưng mà... tại sao nhà họ không để lại một người biết nấu cơm, có thế nào thì cũng không nên để Tuệ Tuệ nấu.
“Hạ Minh, sau này anh nên chú ý chuyện này chứ. Nếu trong nhà không có ai thì cũng phải nói họ để lại tiền cho anh. Tuệ Tuệ đâu phải chị ruột của anh, anh lại bảo cô ấy nấu cơm là sao? Cô ấy làm việc cả ngày đã đủ mệt rồi.”
Kỷ Phong đau lòng Hạ Tuệ Tuệ, nghĩ đến bộ dáng đáng thương của Hạ Tuệ Tuệ là anh ta lại muốn bảo vệ cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play