"Thanh Hòa, hiện tại con làm việc ở nhà máy có thuận lợi không?" Hạ Chí Phi vừa đạp xe đạp, vừa chịu đựng gió lạnh ập vào miệng, gian nan muốn trò chuyện với trai.
"Rất thuận lợi." Vương Thanh Hòa trả lời đơn giản một câu, trời lạnh thế này, anh cũng không muốn thảo luận những đề tài không có ý nghĩa như thế.
Thấy con trai không có ý định nói tiếp, Hạ Chí Phi chỉ có thể tìm một đề tài khác: "Vậy con... Các con cũng đến tỉnh thành mấy hôm rồi, con và vợ đều không đến nhà chơi. Con có thiếu cái gì không. Nếu thiếu thứ gì..."
"Không thiếu gì cả, gió lớn lắm, ông đừng nói chuyện thì tốt hơn." Vương Thanh Hòa cũng không muốn nghe mấy lời không có tác dụng này, có hơi sức nói chuyện còn không bằng đạp xe nhanh một chút, anh cũng có thể chở Tú Tú về nhà sớm, nghỉ ngơi sớm.
Hạ Chí Phi đã nhận ra, con trai không hề muốn nói chuyện với ông ta.
Ông ta chỉ có thể yên lặng tự mất mát, tình huống hiện tại có lẽ cũng là vì ông ta bao che Hạ Hữu Đức, cho nên trong lòng con trai mới cảm thấy ấm ức đúng không?
Dù sao thì muốn bao che Hạ Hữu Đức thì cũng phải bao che luôn người của nhà họ Vương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play