Ông ta còn tưởng rằng thằng bé này là một đứa tốt, không ngờ cũng là người có ánh mắt nông cạn.
Thanh Hòa là con của ông ta, cha của Hạ Thiên làm hại Vương Thanh Hòa xa cách với gia đình nhiều năm như thế, Hạ Thiên không chỉ không chuộc tội giúp cha mà lại còn tức giận vì không chấm mút được chút ích lợi gì từ chuyện của Vương Thanh Hòa sao?
Như vậy là không được.
"Hạ Thiên, chuyện học đông y này là bác đã hứa với Thanh Hòa. Lúc trước nó sống quá khổ, khó khăn lắm mới có được chút tài năng, bác không thể làm nó lãng phí được. Cháu..."
Hạ Chí Phi nhíu mày.
Dù sao thì Hạ Thiên cũng theo Hạ Chí Phi từ nhỏ đến lớn, vừa thấy bác cả giận, anh ta nhanh chóng xuống nước ngay: "Bác cả, bác hiểu lầm cháu rồi, cháu chỉ là đang suy nghĩ xem nên tặng cái gì cho Thanh Hòa. Anh ấy có thể học đông y cũng là chuyện tốt. Sau này cháu còn phải nhờ anh ấy đến khám bệnh cho mẹ cháu nhiều hơn, cho nên cháu mới suy nghĩ nên tặng cái gì cho anh ấy."
Hạ Chí Phi nghe anh ta nói như thế, sắc mặt cũng hỏi dịu lại: "Ừ, bác thay mặt nó cảm ơn cháu, nhưng mà..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play