"Mẹ, mẹ chờ đã... Con, con thật sự biết lỗi rồi, con biết con làm vậy là sai, nhưng con cũng là vì con trai. Con cũng hết cách rồi, ít nhất... ít nhất mẹ cũng thương hại con một chút đi. Hiện tại mẹ đuổi bọn con đi chẳng khác nào muốn con chết. Con nhỏ em gái kia của con, nó thì có gì giỏi chứ? Nó có thể lo được gì cho mẹ chứ? Mẹ... Mẹ đừng có nghe mấy người trong tổ dân phố nói bậy, mẹ, chúng ta là người một nhà, chờ đóng cửa lại có chuyện gì mà không bàn lại được chứ?"
Lúc này Dương Tiểu Đông cũng không dám cần mặt mũi gì nữa, đau khổ cầu xin.
Bà cụ cũng khóc theo, nhưng mà ngẫm đến lúc bà ấy chịu đói chịu lạnh, còn có những lời con trai vừa mới nói, trong lòng bà ấy thật sự không thể ấm lên nỗi.
Cũng không dám tin ông ta nữa.
Bà cụ thở dài hất văng đôi tay đang nắm lấy tay mình của ông ta nói: "Tiểu Đông à, mẹ biết vì sao con làm thế. Mẹ không trách con, nhưng mà mẹ vẫn còn muốn sống. Chờ mẹ chết rồi, mấy anh em con lại chia đều gia sản. Hiện tại... Cho dù con có nói nhiều hơn nữa thì mẹ cũng không dám tin lời con nói. Con và vợ con đều có công việc, có gì mà không sống được chứ? Còn có con trai con nữa, không phải nó cũng đã xin được việc rồi sao? Mấy đứa đều rất giỏi, mẹ không lo lắng cho các con."
Bà cụ nói xong, cũng không dám tiếp tục ở lại trong nhà nữa.
Tuy rằng con trai đối xử với bà ấy như thế, nhưng trong lòng bà ấy vẫn cứ nhớ thương con trai. Đây là con của bà ấy, đã sống cùng bà ấy rất lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play