"Thằng năm?" Vương Thủ Thành nhìn con trai út im lặng không nói tiếng nào, bực bội hỏi anh ta.
Trong lòng Vương Thanh Kỳ cũng đang tiếc của, nghe ông ta hỏi chính mình, lập tức lộ ra vẻ mặt chán ghét nói: "Cha, vợ con nói đúng mà, nếu không phải vì cha thì sao anh ba chị ba có thể mượn cớ đòi dọn ra ở riêng chứ? Bọn con không dọn ra ở riêng là bởi vì bọn họ có hiếu với cha. Nhưng dù sao thì cha cũng phải đền bù lại số tiền kia. Con đã nói mà, sao cha muốn trả nợ cho anh hai còn cần phải trả góp từng tháng một, thì ra là đã bị người ta lừa hết, chẳng còn lại đồng nào. Nếu không phải bởi vì cha và mẹ của con quá ngu ngốc, cả gia đình chúng ta còn cần phải cực khổ trả nợ như thế này sao? Cha lại toàn đổ thừa cho vợ con."
Vương Thanh Kỳ tràn ngập oán khí nói.
Vương Thủ Thành bị chọc tức đến mức chóng mặt nhức đầu: "Mày, mày phải bị thiên lôi đánh xuống, sao tao lại có một thằng con trai như mày hả? Nếu không phải vì vợ mày, cả gia đình nhà anh cả mày đừng có hòng mà dọn ra ở riêng!"
"Cha, việc này hai chúng ta cũng có thể coi như huề nhau, sau này chúng ta đừng có ai đổ thừa cho ai nữa. Cha cũng đừng có hở ra là lấy chuyện này ra để uy hiếp con, cả gia đình cùng nhau chung tay kiếm tiền."
Chu Kiều Kiều lập tức đưa ra yêu cầu.
Cô ta đã chịu đủ cái chuyện cha chồng hở ra là lại lôi chuyện cô ta hại Bạch Tú Tú, cả gia đình phải tiêu tiền cứu cô ta ra để bắt chẹt nắm thóp cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play