Tình cảm bao nhiêu năm nay đều đổ dồn vào đó, nói thu lại hết tất cả là chuyện không thể nào. Ông ta vốn đang áy náy với con trai cả, hiện tại thấy Hạ Thiên tủi thân như vậy, Hạ Chí Phi cũng không rảnh lo chuyện khác: “Cháu đừng lo lắng cho bác, bác không sao đâu. Anh cháu cũng không phải loại người như vậy, hơn nữa bác cũng sẽ dần dần bù đắp cho nó. Đều là người một nhà, chuyện gì rồi cũng sẽ qua.”
Hạ Thiên gật đầu, lại nhắc lại chuyện lúc nhỏ với Hạ Chí Phi, từ nhỏ anh ta đã lớn lên ở nhà bác cả, nhắc tới chuyện quá khứ có khi sẽ khiến bác cả coi trọng anh ta hơn một chút.
Vương Thanh Hòa và Bạch Tú Tú rời khỏi nhà họ Hạ, bắt đầu chạy về nhà.
Bạch Tú Tú ngồi ở yên sau, vòng tay ôm lấy eo chồng: “Thanh Hòa, mặc kệ bọn họ như thế nào, chúng ta chỉ cần xem náo nhiệt thôi. Chúng ta tới vớt chỗ tốt, không phải tới trả nhân tình. Anh...”
“Trong lòng anh chỉ có em và hai đứa nhỏ. Tú Tú đừng lo lắng cho anh, anh không thèm để ý đâu.”
Trong mắt Vương Thanh Hòa ngập tràn sự dịu dàng. Tú Tú ý đang muốn nói nhà bọn họ nháo nhào như vậy, anh cũng chỉ nên đứng xem mà thôi. Vốn dĩ anh chẳng phải người nhà họ Hạ, khi bọn họ lựa chọn Hạ Hữu Đức, bỏ qua oan ức bao nhiêu năm của anh thì anh đã chẳng còn liên quan gì tới nhà họ nữa, chỉ có nhà họ Vương và nhà họ Hạ nợ anh, anh không nợ bọn họ bất cứ thứ gì. Chờ một thời gian nữa là chiếc lưới giăng sẵn ở thôn có thể thu rồi, cũng không biết sẽ bẫy được bao nhiêu người nhà họ Vương.
Hai người mau chóng về đến nhà, vào trong thì thấy bà Ngụy đang rửa mặt cho hai đứa nhỏ, thấy bọn họ trở về thì cũng vui tươi hớn hở: “Như thế nào, ăn cơm no không? Thức ăn chừa cho các con vẫn còn trong nồi đấy. Sáng nay mẹ mua đậu hủ, lại lấy thêm một ít tôm khô và tôm tươi lột vỏ để nấu canh đậu hủ tôm đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT