“Hôm nay em thật là làm phiền người khác.” Hạ Minh nhìn cô ta, nửa câu sau thật sự rất đáng ghét đã bị nuốt trở về.
Hạ Vi bị Hạ Minh nói như vậy thì càng tức giận, quay đầu nhìn mẹ: “Mẹ xem Hạ Minh kìa!”
“Mau đi rửa chén đi, đừng có ăn hiếp Hạ Vi, cẩn thận da của con đó.” Tề Nghênh Nghênh đau lòng con gái, trắng mắt liếc Hạ Minh rồi lại đưa Hạ Vi về phòng, không nhịn được thở dài: “Con nhìn con xem, sao có thể không biết cố gắng như vậy? Mẹ và cha con đều muốn gả con cho nhà đàng hoàng mà con lại một hai nhìn chằm chằm một cái hố phân. Thế thì cũng thôi đi, con lại đánh cả chị dâu con. Con điêu ngoa tùy hứng thế nào thì cũng không được đánh người trong nhà. Trong bị chị dâu của con còn có cháu trai của con đó, con nói chuyện có đạo đức một chút... Con như thế này mẹ cũng không biết làm sao để che chở con, nếu làm vậy thì trong lòng anh hai con sẽ không vui, còn nếu không che chở con… con vẫn là con gái bảo bối của mẹ mà.”
Tề Nghênh Nghênh vừa khó xử vừa đau lòng. Hạ Vi cúi đầu, trong lòng cảm thấy chuyện này thật là nghẹn khuất. Cô ta thích Kỷ Phong là sự thật, nhất thời xúc động cũng là thật, phạm sai lầm cũng là thật nhưng cô ta cũng không cảm thấy mình làm sai ở đâu.
“Mẹ, nếu không ổn thì hỏi chị dâu cả đi? Không phải chị dâu cả làm việc ở tổ dân phố sao? Hẳn là chị ấy sẽ rất am hiểu mấy chuyện này? Nếu không được nữa thì chúng ta đến hội phụ nữ?” Hạ Minh bắt đầu nói lên ý kiến, cậu ta thật sự không chịu nổi những ngày tháng không có cơm ăn như thế này.
“Làm việc ở tổ dân phố có thể làm được gì? Đến cả hội phụ nữ cũng thế, thể nào cũng sẽ nói nhà chúng ta không ủng hộ ý kiến cá nhân của Hạ Vi? Con bớt ở đây nói nhăng nói cuội đi.” Tề Nghênh Nghênh nhét một củ khoai tây vào tay con trai, Hạ Minh nhanh tay lẹ mắt nhận lấy khoai rồi trả lại cái bọc cho bà ta. Bị mấy đứa con chọc giận như vậy, bà ta thật sự không nguôi được, còn muốn khuyên bảo Hạ Vi hai câu nhưng ai ngờ Hạ Vi đã mở miệng trước: “Mẹ, con phải gả cho Kỷ Phong. Nếu cả nhà không cho thì con sẽ đến hội phụ nữ.” Ánh sáng trong mắt cô ta khiến cho Tề Nghênh Nghênh hận không thể đập củ khoai tây lên đầu con gái, làm cho nó thanh tỉnh lại, sau đó lại muốn cho bản thân một cái tát, đang yên đang lành sao lại nhắc tới hội phụ nữ chứ?
“Mẹ, chuyện này mọi người phải đồng ý, mẹ nói rất đúng, hiện tại không tôn trọng ý kiến cá nhân là không được. Kết hôn mà cả nhà không cho hồi môn thì cũng... không sao cả, cùng lắm thì con cứ gả đi như vậy. Sau này tốt xấu gì con đều tự chịu, con đã nghĩ kỹ rồi, con đi tìm cha đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play