Vương Quỳnh thở dài: “Mấy người cứ như vậy thì chúng tôi cũng không giải quyết được vấn đề, trời đã tối rồi, tôi thấy mấy người nên về nhà đi, tôi sẽ căn cứ theo lời mấy người nói để điều tra. Nếu vẫn không được thì tôi kiến nghị mấy người nên khởi tố.”
Vương Quỳnh nói xong thì chuẩn bị bỏ của chạy lấy người, ba anh em kia cũng đã đánh nhau đến mơ hồ, Vương Quỳnh không thèm để ý tới họ nữa, chỉ kéo Bạch Tú Tú cùng rời đi.
Tới một nơi yên tĩnh, Vương Quỳnh mới nói: “Ba người bọn họ đều đang chờ tiền đấy, ai mà chẳng muốn lấy nhiều hơn một ít. Trên thực tế ba người đó chẳng có lấy một người hiếu thuận. Lúc bà lão nhà đó qua đời, bên cạnh không có một ai, bây giờ chia gia sản, người nào cũng muốn giành phần hơn, bọn họ cự cãi đến nay đã là lần thứ ba rồi, mỗi lần bọn họ nháo lên thì tôi lại cứ kéo dài như vậy, chờ bọn họ không chịu nổi nữa, từ mình suy nghĩ kỹ lại là xong. Bà lão nhà đó... là người tốt, cũng không biết tại sao lại đẻ ra ba thằng con như vậy, trước kia tôi cũng hay tới thăm bà ấy, đáng tiếc.” Tâm trạng của Vương Quỳnh vô cùng nặng nề.
Bạch Tú Tú yên lặng nghe Vương Quỳnh nói, mãi cho đến khi hai người về tới phòng làm việc thì Vương Quỳnh mới nói xong.
Vừa về tới cửa thì đã trông thấy Vương Thanh Hòa đã đứng ở đó chờ đón vợ.
Lúc Vương Quỳnh nhìn thấy anh thì cũng khẽ mỉm cười: “Cảm ơn cô đã nghe tôi nói nhiều như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play