Tề Nghênh Nghênh nhìn về phía Vương Thanh Hòa và Bạch Tú Tú, dịu dàng giải thích: “Mẹ đương nhiên là thật lòng muốn đón hai đứa về rồi, lúc nãy mẹ nói như thế cũng là thật lòng quan tâm hai đứa. Dù sao thì tỉnh thành rộng lớn như thế, lại còn đông người. Mẹ chỉ là sợ hai đứa tò mò mấy thứ mới mẻ lại đi lạc thôi. Nơi này rộng như thế, mẹ tìm cũng không được.”
“Thế này đi, không bằng để hai em trai đi ở đằng sau được không? Như vậy gia đình chúng ta sẽ không bị lạc.” Bạch Tú Tú đề nghị.
Nếu mẹ của cô đi ở sau cùng, nhưng người này đi quá nhanh, bà theo không kịp thì lại không ổn.
Để người nhà họ Hạ đi ở đằng sau, mẹ cô đi chậm, người nhà họ Hạ cũng chỉ có thể đi chậm theo.
Tuy rằng Tề Nghênh Nghênh rất muốn từ chối, nhưng mà yêu cầu của Bạch Tú Tú lại rất bình thường.
Hiện tại lại đang đứng trước cửa ga xe lửa, cũng không thể cãi nhau được đúng không?
Cũng là vì bà ta lắm miếng! Sao bà ta lại quên mất hai vợ chồng nhà thằng cả đều chẳng phải là loại người dễ ở chung gì chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play