“Chú à, chúng ta đi lên một chút nữa đi. Tới đó có thể tìm được nhiều dê núi đấy.” Vương Thanh Hòa có thể nói là nắm rõ địa điểm phân bố của con mồi trên ngọn núi này, dù sao anh cũng đã đi săn nhiều năm như vậy, sớm đã có nhiều kinh nghiệm.
Trần Tráng Thực vừa mới nhìn thấy nhân sâm nhưng cũng không quên mục đích thật sự của Vương Thanh Hòa, trong lòng không nhịn được cảm khái. Nhà họ Vương đúng là tự tìm đường chết mà, một đứa trẻ vừa ngoan ngoãn vừa có bản lĩnh thế này, nếu người nhà họ Vương không phải kiểu người lòng dạ hiểm độc tính kế thằng bé thì với tính cách của thằng bé, chắc chắn sẽ không làm hại nhà họ Vương. Vương Thủ Thành đúng là có phúc mà không biết hưởng, cứ một hai gây sự với Vương Thanh Hòa.
“Tú Tú, em và thím Kim Hoa đi ở giữa đi, anh và Chú Trần một người đi trước một người đi sau.” Vương Thanh Hòa dặn dò vợ mình, cũng quan sát tình huống của cô, xem cô có mệt không.
Bạch Tú Tú vẫn còn rất phấn chấn, cô rất ít khi vào núi, số lần đi cùng chồng mình lại càng ít hơn.
Cô theo sát phía sau Vương Thanh Hòa, đỡ thím Kim Hoa băng qua con đường đầy tuyết.
Bốn người bên này đi cũng không chậm, ngay lúc này, nhà họ Vương đi phía sau đã bắt đầu náo loạn.
Sau khi Chu Kiều Kiều nhặt được một con thỏ hoang thì lại nhặt được thêm một con nữa, điều này khiến cho Chu Kiều Kiều có chút buồn bực, tại sao đều là thỏ thế này? Cô ta vào núi không phải để tìm mấy thứ như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play