“Cháu suy nghĩ vậy là đúng, bọn họ làm chuyện xấu, không có chuyện bắt con phải tha thứ cho bọn họ. Tuy rằng có lẽ sẽ có những người khác nói ra nói vào sau lưng cháu, hoặc là người thân của cháu sẽ quấy rối kiếm chuyện với cháu, nhưng mà Thanh Hòa à, chỉ cần cháu còn muốn làm thì chú chắc chắn sẽ giúp cháu.”
Trần Tráng Thực cam đoan với Vương Thanh Hòa, làm trong lòng Vương Thanh Hòa cũng rất cảm ơn.
Hai vợ chồng bọn họ thật sự đã giúp đỡ anh và Tú Tú rất nhiều thứ.
“Vậy thì mới được chứ, coi như ông còn có chút lương tâm. Đúng rồi, lúc nãy ông nói ông nhìn thấy ai ngoài cửa thôn?” Trần Kim Hoa khá hài lòng trước quyết định của chồng, bà ấy biết ngày chồng sẽ không làm bà ấy thất vọng mà.
“Bà coi tôi nè, lại quên béng mất chuyện này. Tôi nhìn thấy cả gia đình nhà họ Vương đó.” Trần Tráng Thực bị vợ ngắt ngang đã quên mất chuyện này.
“Nhà họ Vương? Bọn họ về thôn à? Bọn họ về đúng lúc lắm, tôi còn đang định đi hỏi bọn họ đây, sao bọn họ lại mặt dày làm ra loại chuyện ác độc như thế chứ? Tôi phải làm cho bọn họ không còn mặt mũi quay về thôn mới được. Bên đại đội có ai không? Nếu có thì tôi phải đi dùng loa. Tôi phải làm cho tất cả mọi người trong thôn biết bọn họ đã làm chuyện khốn nạn gì mới được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play