Một người phụ nữ trẻ tuổi đứng bên cạnh tức giận trợn trắng mắt, Bạch Tú Tú nhìn thoáng qua người phụ nữ này, thấy quần áo của cô ấy đều đã phủ đầy mụn vá đến mức không nhìn thấy rõ màu vải gốc luôn rồi.
Bà già này thì lại mặc quần áo khá xinh đẹp.
“Cô đừng có nghe bà ta nói khùng nói điên, sau khi ông Từ chết đi, bà ta ở trong nhà toàn là đòi ăn lương thực tinh, không cho ăn lương thực tinh là một khóc hai quấy ba đòi thắt cổ. Quần áo cũng phải mặc đồ đẹp, có trứng gà phải cho bà ta ăn ngay. Bà ta không chỉ ăn một mình mà còn lén đưa đồ tốt trong nhà cho con gái bà ta. Nói cái gì mà con gái đồng lòng với bà ta, chồng tôi cưới tôi, vậy thì đã không còn đồng lòng với bà ta nữa. Mấy ngày trước bà ta còn lấy tiền học phí mà chồng tôi chuẩn bị đóng cho con gái đi mua hoa cài tóc cho cháu ngoại của bà ta. Làm vậy chẳng khác nào không muốn cho chúng tôi sống nữa, có đúng không? Chúng tôi không muốn sống với bà ta nữa, muốn dọn ra ở riêng, bà ta lại đến đây nói dối, nói chúng tôi không cho bà ta ăn cơm.”
Người phụ nữ kia nói xong, cũng giận đến mức bật khóc.
“Xùy! Cô và con trai tôi đều là vợ chồng công nhân viên, nhà con gái tôi đã sắp không còn cái gì ăn rồi, tôi giúp con tôi thì có vấn đề gì hả? Cô có còn có trái tim không vậy? Cô còn là chị dâu của nó đó! Tôi chỉ là cho nó vài thứ, cô đã muốn đuổi tôi đi ra ngoài. Sao nhà họ Ngưu chúng tôi lại cưới phải một người như cô chứ hả?”
Bạch Tú Tú vừa nghe hai người nói chuyện vừa ghi chép lại lời bọn họ nói.
“Chị gái, thím, tôi đã ghi chép lại chuyện hai người nói rồi, hai người đi qua đó ngồi nghỉ một chút được chứ?” Bạch Tú Tú hướng dẫn hai người đi đến phòng đựng đồ lung lung lúc trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT