Tề Nghênh Nghênh lại không thèm để ý, khóc lóc giải thích: “Là do chú ba của con, ông ta sợ khi con ra đời thì cha mẹ sẽ không quan tâm tới con của ông ta nữa, vì muốn để cho con ông ta chiếm lợi ích của nhà ta cho nên mới tìm người bắt cóc con đi.”
“Phải không? Vậy người chủ mưu và người nhà họ Vương hiện tại đang ở đâu? Mấy người đã báo án bắt bọn họ lại chưa?”
Thái độ của Vương Thanh Hòa rất hiền hoà, vẻ ngoài của anh tuấn tú tinh xảo, nhìn qua trông có vẻ rất dễ nói chuyện nhưng từng lời anh nói ra một chút cũng không dễ nghe.
Sắc mặt của Tề Nghênh Nghênh cũng thay đổi, bà ta có chút xấu hổ nhìn chồng, nhỏ giọng nhắc nhở ông ta: “Lão Hạ.”
Hạ Chí Phi cau mày, rất bất mãn với câu hỏi của con trai: “Sao con có thể hỏi như vậy? Tốt xấu gì thì người nhà họ Vương cũng nuôi con lớn, giữ cho con một mạng, cũng coi như là có ơn. Còn chú ba của con tuy rằng có lỗi với con nhưng đó là trưởng bối. Một tiểu bối như con tại sao lại có thái độ như vậy với trưởng bối. Là ai dạy con như vậy? Chỗ nào cũng không muốn để lại cho người khác đường sống sao? Làm đàn ông không nên hẹp hòi như vậy.”
“Là bọn họ bắt có tôi trước mà ông bảo là bọn họ giữ cho tôi một mạng sao?” Vương Thanh Hòa bị tam quan của người đàn ông này chọc cười.
Bạch Tú Tú từng gặp qua người tâm thần nhưng bệnh thần kinh như hai người này thì đúng là hiếm gặp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play