Hạ Hữu Đức cảm thấy tuy chuyện này sẽ khiến anh trai đau lòng nhưng cũng sẽ không đến mức đưa ông ta vào tù. So với chuyện liên lụy Hạ Thiên thì vẫn nên dứt khoát nhờ cha giúp đỡ, trước khi sự việc bại lộ thì ông ta phải thẳng thắn với anh trai.
Anh em với nhau, có chuyện gì mà không bỏ qua được?
Hạ Hữu Đức nghĩ như vậy thì lập tức thông suốt.
“Chú Hạ, sao chú không nói gì? Dù sao chuyện này chú cũng phải cho chúng tôi một hướng giải quyết chứ?” Chu Kiều Kiều thấy Hạ Hữu Đức vẫn luôn yên lặng thì cũng nóng nảy.
Hạ Hữu Đức sầm mặt nói: “Tôi giúp đỡ mấy người như vậy là đủ rồi, nếu cô giở trò sư tử ngoạm như thế thì sau này chúng ta không cần qua lại nữa. Còn không phải là vì chuyện năm đó sao? Mấy người muốn đi nói với ai thì nói, tôi cũng không tin là mấy người có chứng cứ gì. Mấy người cho rằng tố cáo tôi rồi thì mấy người có thể thoát được sao? Cùng lắm thì cả hai bên đều không được sống êm đẹp. Mấy người muốn công tác à? Thích tìm ai thì tìm! Sau này đừng tới tìm tôi.”
Hạ Hữu Đức cương quyết tỏ thái độ rồi trực tiếp rời đi, chuyện này cũng khiến cả nhà họ Vương ngẩn người.
Dù sao cũng không phải ai cũng biết nhà họ Vương không phải là thân thích của ông ta, nếu bọn họ nói ra thì sẽ khiến người khác nghĩ rằng có phải bọn họ nắm nhược điểm của người ta nên mới mặc sức chèn ép người ta như vậy hay không? Đến bây giờ đã không thể bắt chẹt được nữa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT