Vương Thanh Kỳ nói, những người khác nghe được lại càng hụt hẫng hơn.
Vương Thanh Phú nhíu mày, hơi cười gượng nói: “Đúng vậy, đúng là rất giỏi, có thể làm em thăng tiến nhanh như thế. Nhưng mà ngày hôm qua anh đã đi hỏi thăm người nhà của vợ em rồi, người nhà họ Chu đều nói bọn họ chưa từng nghe nói nhà bọn họ có bà con họ hàng nào như thế. Anh sợ chuyện này chỉ có vài người biết cho nên anh đã đi hỏi hết mấy người đàn ông trong nhà bọn họ. Đến cả con dâu nhà bọn họ anh cũng nhờ chị của em đi hỏi thăm. Mọi người đều nói nếu bọn họ có bà con họ hàng gì đó ở tỉnh thành thì bọn họ đã đích thân đi thăm hỏi rồi. Người ta có thể tìm công việc cho hai đứa một cách dễ dàng như thế, chắc là ở tình thành cũng là người ghê gớm lắm đúng không? Sao cả gia đình bọn họ đều không biết gì về người bà con này, mà chỉ có hai đứa em biết thôi vậy?”
Vương Thanh Phú nói, mấy câu hỏi kia làm Vương Thanh Kỳ chột dạ: “Sao em biết được chứ, có lẽ là cha mẹ vợ của em thích em, lại thương vợ. Trước kia vợ em ở nhà đã được mọi người yêu thương, có chuyện tốt như thế, nhường cho vợ em không phải cũng rất bình thường sao?”
“Thằng năm, em coi cả nhà này đều là kẻ ngốc hết à? Nhà bọn họ có mấy đứa con trai, sao lại đi thương một thằng con rể như em? Hay là chúng ta cùng nhau đi hỏi thử xem, anh cũng muốn xem thử rốt cuộc mọi chuyện là thế nào.” Vương Lão Tam cười lạnh, lập tức muốn cãi nhau.
“Đúng đó, anh cũng muốn biết rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào.” Vương Lão Tứ cũng mỉa mai nói.
Triệu Thúy Hoa yên lặng đút cơm cho con trai, chuyện này cho dù nghĩ như thế nào thì cũng là do ông già và hai vợ chồng chú năm đang lén lút làm gì đó!
“Anh chị làm thế chẳng khác nào muốn châm ngòi làm nhà mình không được yên bình. Cha mẹ tôi thương tôi một chút cũng không được sao?” Chu Kiều Kiều quăng đũa, rưng rưng nước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT