Dư Thành kinh hãi: “Sao? Sao cậu lại nghĩ như vậy?”
Vương Thanh Hòa đẩy điện thoại ra xa một chút, âm thanh của Dư Thành truyền tới thật sự quá chói tai.
Chờ đến khi giọng nói của anh ấy nhỏ dần thì anh mới tiếp tục nói: “Tôi không biết, chỉ là tôi hy vọng anh nói với bọn họ như vậy. Nếu chuyện không phải như thế, sau này bọn họ tìm anh hưng sư vấn tội thì anh cứ bảo mình nghe lầm là được.”
Dư Thành vẫn không rõ Vương Thanh Hòa làm gì nhưng nếu điều Vương Thanh Hòa nói là sự thật vậy thì chuyện nhà họ Hạ lạc mất con nói không chừng là có liên quan tới Hạ Hữu Đức?
Ông ta đúng là hay thật mà!
Mấy năm nay Hạ Hữu Đức ỷ vào đứa con trai của mình lớn hơn những đứa trẻ khác của nhà họ Hạ, lúc nào cũng nói với trưởng bối rằng đây là cháu trai đích tôn trong nhà, năm đó còn nói với nhà chú thím Hạ rằng sau này con trai của ông ta cũng là con trai của bọn họ.
Nếu nói trong chuyện này còn có gì đó mờ ám thì… chậc chậc!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play