Anh ta còn chưa nói xong thì Chu Kiều Kiều đã cướp lời mắng, không cho anh ta nói nữa: “Sao anh lại nói thế? Anh Dư thích giúp đỡ người khác, người ta nguyện ý giúp chúng ta mà anh còn ở đó nghi ngờ sao? Anh cũng không tự nhìn xem trên người chúng ta có gì đáng giá để người ta lừa?”
Chu Kiều Kiều tỏ vẻ áy náy nhìn về phía Dư Thành đang rất không vui, bắt đầu xin lỗi: “Thực xin lỗi anh Dư, chồng tôi là người đa nghi, người ta hảo tâm giúp đỡ, anh ấy cứ nghĩ là người ta có ác ý. Chúng tôi tin anh, anh Dư đưa chúng tôi tới đó đi.”
Dư Thành cười trừ: “Việc nhỏ, anh ta nghi ngờ cũng đúng, dù sao trông hai người có vẻ là người từ nơi khác tới, trời xa đất lạ tới tìm thân thích, cẩn thận một chút cũng không sai. Như vậy đi, bạn gái tôi ở đây, bác trai bác gái ở nơi này cô ấy đều quen. Nếu hai người không tin thì cứ tìm vài người hỏi xem cô ấy là ai, hỏi xem tôi tên gì, có phải là mẹ mìn hay không, đến khi hai người yên tâm thì chúng ta đi?”
Dư Thành nói thế cũng khiến Vương Thanh Kỳ đánh mất nghi ngờ.
“Đừng, không cần anh Dư, là tôi sai, tôi nghĩ nhiều. Tôi và vợ mới tới đây, cái gì cũng không biết nên mới nghi ngờ nhiều thứ như vậy, anh đưa chúng tôi đi đi.” Vương Thanh Kỳ xin lỗi, cầu xin anh ấy dẫn đường.
“Được, để tôi dặn dò bạn gái vài câu đã.” Dư Thành nói xong thì kéo Lâm Thu Vũ sang một bên, nhỏ giọng nói một hồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT