Hiện tại nhà bọn họ lén thu mua lương thực của nhà khác, làm thành món ngon vụng trộm bán ra ngoài, còn bán một số lương thực thô cho người ở trong thành không mua được lương thực với giá cao. Như vậy không tính sao?
“Anh nói bậy cái gì đó? Chúng ta buôn bán đứng đắn đàng hoàng!” Chu Kiều Kiều không hề lo sợ, cô ta là người may mắn mà, mấy ngày nay đã có vài người bị bắt nhưng cô ta đâu có sao, hơn nữa anh Hồ cũng đã nói là những người đó đã được thả ra rồi, chỉ cần cẩn thận một chút là sẽ không sao.
“Vợ à, hay là chúng ta lên tỉnh thành về thì đừng làm chuyện này nữa?” Vương Thanh Kỳ thật sự sợ hãi, nếu Chu Kiều Kiều mất tiền thì không chỉ là việc của riêng cô ta, anh ta cũng sẽ rất mất mặt, thậm chí là sẽ bị đánh, nếu lại đánh mất công việc thì phải làm sao?
Đến lúc đó, công việc không còn, vợ cũng không, tiền cũng không, mặt mũi cũng không nốt. Thật không dám tưởng tượng ngày tháng đó phải sống như thế nào.
“Nhìn bộ dáng không có tiền đồ của anh kìa, cứ nghe em là được rồi.” Chu Kiều Kiều trừng anh ta, cũng không thèm giải thích thêm hay bảo đảm với anh ta.
Vương Thanh Kỳ thấy cô ta không muốn nghe thì cũng không giải thích nữa.
Hai người trở về nhà họ Vương, lúc này cơm nước vừa mới dọn lên chưa được bao lâu, chỉ là mọi người còn chưa ngồi vào bàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play