Mấy năm trước cô em chồng cứ lấy đồ trong nhà mang về nhà chồng, hơn nữa còn chẳng khác gì cái động không đáy nên cô ấy mới tức giận, nghĩ rằng tốt xấu gì cũng phải ngăn chặn chuyện này, bằng không sau này cả nhà đều phải bù vào.
Hiện tại cô em chồng đã ly hôn, tình huống không còn giống như trước nữa.
Ly hôn trở về nhà mẹ đẻ thì nhà mẹ đẻ chính là hậu thuẫn, sao có thể đuổi người đi được chứ.
Trong nhà nhiều thêm hai người, phải tính toán tỉ mỉ, đồ vật gì cũng không được để lại cho nhà họ Viên.
“Đúng đúng, con không nói thì mẹ cũng quên mất, Tiểu Quân, nhanh, nhanh lên, con mau theo vợ con và em gái đến đó đòi lại đồ của em gái con. Con... con cũng đừng xung đột với nhà bọn họ, nhà bọn họ đông người.” Bà cụ thúc giục, nhắc tới người nhà họ Viên, bà ấy lập tức nhớ ra nhà đó nhiều đàn ông, lo lắng con trai mình bị người ta ức hiếp.
Lúc này Bạch Tú Tú cũng nhìn ra cả nhà này đều bị người nhà họ Viên áp bức nên mới ngỏ giọng thảo luận với bà chủ nhiệm Uông một chút.
Bà chủ nhiệm Uông lập tức gọi hai người đàn ông của văn phòng đến: “Hai người các cậu đi cùng bọn họ đi, đừng để cho đám người nhà họ Viên náo loạn, để Hứa Linh thuận lợi mang đồ của cô ấy đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play