Vương Thủ Thành rối rắm gần nửa ngày trời, mới chỉ vào Vương lão tam nói: “Vậy con đi đi, chuyện phơi dược liệu trong thôn, con gọi vợ con đi. Nhà chúng ta chỉ có hai đứa và hai vợ chồng thằng tư không có chuyện gì làm. Chân cẳng của vợ thằng tư còn chưa lành hẳn, con và vợ con đi sẽ thích hợp hơn.”
Vương lão tam lập tức xụ mặt rầu rĩ nói: “Cha, hay là cha bảo thằng tư lên núi đi được không? Vợ con ở trong đại đội xử lý dược liệu, con không có ý kiến gì hết, nhưng mà con không lên núi được.”
Triệu Thúy Hoa mới từ trong phòng đi ra ngoài, trực tiếp nghe được câu nói không có tiền đồ của chồng mình.
Cô ta tức giận cười lạnh: “Cái gì mà em đi đến đại đội làm việc anh không có ý kiến hả? Tại sao cả hai chúng ta đều phải đi chứ?”
Triệu Thúy Hoa bực bội la lối ồn ào, nhìn về phía cha chồng Vương Thủ Thành, cũng không có thái độ hiền hòa gì: “Cha, cha làm thế này hơi bị bất công quá rồi đó? Cái gì mà chân cẳng của thím tư chưa lành hẳn chứ? Con thấy lẽ ra nên để chồng con lên núi, để thím tư đi xử lý dược liệu. Chân cẳng của thím ấy chưa lành, vừa lúc có thể làm được chút chuyện nhẹ. Con là người kiếm được công điểm nhiều nhất trong cái nhà này, thím năm kiếm được nhiều tiền con không nói gì được, nhưng mà trừ thím năm ra, ít nhất con phải là người được ưu tiên nghỉ ngơi nhiều nhất trong cái nhà này!”
“Cô muốn tạo phản đúng không? Triệu Thúy Hoa, có ai nói chuyện với cha chồng như cô không hả? Thằng ba, mày không biết quản vợ mày à? Mày còn bỏ mặc nó nữa, không lẽ định để nó học theo chị cả của mày sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play