Trong lòng Vương Thủ Thành cũng phát bực: “Thôi đưa rồi, đưa tiền cho bọn họ đi, nhưng tụi bây cũng phải nói cho họ biết nếu còn đánh tụi bây thì con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người, nếu họ đã không để tụi bây sống yên thì họ cũng đừng mong được yên ổn. Án tử còn chưa giải quyết xong đâu, cho dù ngày tháng có khó khăn thế nào thì cũng không thể để bọn họ tiếp tục ức hiếp chúng ta. Tụi bây cứ nói với họ như vậy đi. Bọn họ đây chính là vịn vào việc nhà ta sợ mất vị trí công tác, sợ người ta gây rắc rối nên mới ngang tàng như vậy. Bọn họ cầm được tiền rồi thì cũng không muốn làm lớn chuyện này đâu .”
Vương Thủ Thành lúc này cũng muốn bất chấp tất cả, gần đây gia đình ông ta gặp quá nhiều chuyện xui xẻo.
“Làm vậy có được không?” Vương Thanh Kỳ bị đến phát hoảng, lá gan cũng teo lại.
“Có gì mà không được? Cha, để con đi giải quyết chuyện này cùng anh hai và chồng con, người giúp chúng ta buôn lậu chính là bạn học cũ của con, hiện tại người đó cũng xem như có chút mặt mũi.” Chu Kiều Kiều cân nhắc đến việc đích thân cô ta giao tiền cho đối phương, nói không chừng đám người đó sẽ gặp xui xẻo. Muốn hố cô ta sao, nào có dễ dàng như vậy!
“Được, vậy để vợ thằng năm đi cùng đi. Vợ thằng ba, cô đến nhà họ Trương mời lão Trương tới đây băng bó cho anh hai cô và thằng năm một chút.” Vương Thủ Thành gọi Triệu Thúy Hoa.
Triệu Thúy Hoa vốn đang vui vẻ ăn dưa, bị gọi như thế thì lập tức mất hứng.
Thím năm đâu có què, tại sao không bảo cô ta đi đi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT