Nếu không phải vợ thằng năm không biết cố gắng khiến ông ta ném chuột sợ vỡ đồ thì sao ông ta phải trả tiền Vương Thanh Hòa chứ?
Đừng nói là sổ sách gì đó, cho dù là Thiên Vương lão tử tới thì ông ta cũng không nhả ra một đồng.
Vung tiền ra ngoài đã đủ khiến ông ta cảm thấy khó chịu, hiện tại còn phải chia một phần căn nhà sao.
Hai đứa kia xứng ở một căn nhà riêng sao? Không sợ đi đường té chết à? Hơn nữa nếu ở nhà riêng thì không dễ bắt cóc hai đứa nhỏ kia nữa.
“Ông câm miệng đi, số tiền con ông đòi lại đều đã trừ ra số tiền mà ông nuôi cậu ấy rồi. Người ta ăn của ông bao nhiêu cũng đã trừ ra, tới giờ tôi đã làm đại đội trưởng cho ba cái thôn, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy thể loại cha mẹ như ông đấy.”
Trần Tráng Thực chỉ cần nhìn Vương Thủ Thành là đã thấy phiền.
Vương Thanh Hòa cũng không ngại, lập tức nói thẳng: “Cha, số tiền này và cả gian nhà kia, con và Tú Tú đều có thể không cần. Dù sao cha vốn dĩ có tới hai lựa chọn mà đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play