Tiểu Trương nghe thế, cũng rất vui vẻ: “Anh Vương anh không định ở lại trong thôn nữa sao? Cũng đúng, hiện tại anh đã khác xưa rồi! Chuyện công việc thì chắc phải chờ tôi thêm một khoảng thời gian nữa mới được, nhà cửa thì dễ xử lý hơn. Anh cứ yên tâm, tôi chắc chắn sẽ cố gắng giúp anh. Chờ có tin tức gì, tôi sẽ lập tức đến báo tin cho anh ngay.”
“Cảm ơn anh.” Vương Thanh Hòa cũng không quá khách sáo, đối mặt với Tiểu Trương, anh cũng không cần khách sáo làm gì.
Tiểu Trương nhìn ân nhân cứu mạng của mình trong lòng cũng có chút chờ mong. Anh ấy đã sớm phát hiện ra anh Vương không phải là người bình thường rồi, sớm muộn gì cũng sẽ sống sung sướng mà thôi, nói không chừng sau này anh ấy còn cần anh Vương giúp đỡ nữa đó.
“Anh Vương, tôi còn có chút chuyện, phải đi trước đây, anh cứ yên tâm, cứ giao việc này cho tôi.”
Tiểu Trương thấy con đường đằng trước có người quen của mình, nhanh chóng nói vài câu với Vương Thanh Hòa rồi định rời đi.
Anh Vương không thích người phiền phức, đám người trong chợ đen của bọn họ đều có một đống phiền phức trên người.
Nếu không thì lúc trước anh ấy cũng không cần anh Vương cứu mạng rồi, anh ấy không thể mang đến phiền phức cho anh được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT