【 Vậy xem ra không phải do váy rồi, bộ đồ vẫn đẹp mà 】
【 Chưa chắc đâu, với dáng người với khuôn mặt này của Cố Thất thì có khoác bao tải cũng đẹp 】
【 Dù sao cũng là Cố Thất, lúc cô ấy bị mắng chửi thậm tệ nhất cũng chẳng ai chê bai khuôn mặt này 】
【 Mà nói chứ, ban đầu Cố Thất đâu có mặc bộ này, là vì bị làm bẩn nên cô ấy mới phải lên lầu thay đồ 】
【 Chẳng phải trùng hợp quá sao, nếu Cố Thất không bị làm bẩn lễ phục thì đã không đi thay, càng không xảy ra màn đụng hàng này 】
【《Đây là số mệnh》】
Ngay lúc này, Ninh Hề Vi lại lên tiếng với giọng ngọt ngào: "Chị Tri Ngọc, chị Cố Thất, hai chị mặc đồ giống nhau, có phải đã hẹn trước rồi không ạ?"
Khi Ninh Hề Vi hỏi câu này, vẻ mặt ngây thơ vô số tội, như thể đang nói: Hâm mộ tình bạn của hai chị quá đi.
【 Haha haha bảo bối em thật sự cái gì cũng dám hỏi, đáng yêu quá đi mất 】
【 Ninh Hề Vi nói câu này nghiêm túc á? Cô ấy không thấy Giang đại tiểu thư tức đến mức sắp biến hình à? Sao có thể hẹn trước được chứ! 】
【 Tiểu Hề nhà chúng ta mới debut không lâu, cô ấy vẫn chưa hiểu những chuyện vòng vo này, mong mọi người thông cảm! 】
Nhưng Giang Tri Ngọc vẫn hít sâu một hơi, điều chỉnh cảm xúc, nói: "Chúng tôi quen biết nhau đã lâu rồi, nhớ hồi bé Tiểu Thất rất thích lấy váy của tôi mặc, còn bị mẹ cô ấy mắng nữa chứ. Xem ra Tiểu Thất vẫn giống như hồi bé, chẳng thay đổi gì cả."
Cư dân mạng: “?!”
【 Chuyện gì thế này, hồi bé, hai người này thật sự quen nhau á? 】
【@ Ninh Hề Vi, em gái miệng em đúng là khai quang rồi 】
【 Mà câu này của Giang Tri Ngọc là có ý gì, chẳng lẽ hồi bé Cố Thất cướp váy của cô ta mặc sao? 】
【 Cố Thất làm gì tôi cũng không bất ngờ nữa rồi 】
Cố Thất bình tĩnh, thản nhiên lên tiếng: "Không phải cô nói chúng ta là bạn tốt, nên ép tôi phải mặc sao? Thì ra cô không thật lòng, thảo nào lần nào cũng hất đồ uống lên người tôi."
Giang Tri Ngọc sững người, không ngờ Cố Thất trước giờ luôn hiền lành, ra ngoài biệt thự lại dám phản kháng cô ta, bây giờ trước mặt bao nhiêu người còn trực tiếp vạch trần chuyện cô ta đã làm.
"Hồi bé con bé không hiểu chuyện, tính cách không tốt với em." Giang Phùng Chi là người lên tiếng trước, anh ta nhìn về phía Giang Tri Ngọc: "Hai người hồi bé đúng là rất thân thiết, anh nhớ hồi đó mỗi lần đi dạo phố thấy váy đẹp, em đều nói phải mua cho Cố Thất một chiếc giống vậy."
"Vâng." Giang Tri Ngọc lập tức hiểu đây là anh trai đang cho mình bậc thang xuống, cũng là đang nhắc nhở, đành phải miễn cưỡng đáp: "Chắc là chuyện quá lâu rồi nên tôi nhớ nhầm."
【 Mối quan hệ thật kỳ diệu 】
【 Tôi cá một gói bim bim cay, hai người kia đúng là quen nhau đã lâu, nhưng quan hệ chắc chắn chẳng ra gì! 】
Khương Nhạc Xuyên đột nhiên lên tiếng "Ê".
Cậu thiếu niên tóc vàng ngồi trên ghế sô pha, dường như chẳng hề quan tâm đến "vụ đụng hàng" này, chỉ nhìn đạo diễn với vẻ mất kiên nhẫn hỏi: "Chúng ta phải ngồi nói chuyện bao lâu nữa vậy? Khi nào thì chính thức quay?"
【 Hay lắm, đúng là Khương Nhạc Xuyên có khác 】
【 Trao tặng cho Khương Nhạc Xuyên giải thưởng "Người không biết nhìn sắc mặt nhất" (cúp vàng) 】
Có anti-fan nhảy ra nói móc.
【@ Đạo diễn, để đỉnh lưu phải chờ lâu như vậy, các người có gánh nổi trách nhiệm này không? Cẩn thận người ta nổi giận là lật bàn đấy 】
【 Không nói chứ, tôi nhớ hồi trước Khương Nhạc Xuyên từng bỏ ngang buổi chụp hình tạp chí, chuyện này cậu ta làm được ra thật đấy haha ha 】
Văn Nhân Cảnh chống cằm, vốn đã buồn chán đến sắp ngủ, cuối cùng cũng mở đôi mắt hẹp dài ra sau khi Khương Nhạc Xuyên lên tiếng.
Khương Nhạc Xuyên vừa ngắt lời, sự chú ý của mọi người dĩ nhiên đều đổ dồn vào cậu ta.
Cũng không biết, Khương Nhạc Xuyên làm vậy là để giải vây cho Giang Tri Ngọc, hay là sợ cứ tiếp tục nữa thì Giang Tri Ngọc sẽ tức nước vỡ bờ mà ghi hận Cố Thất.
"Người đâu có đủ." Văn Nhân Cảnh trả lời câu hỏi của Khương Nhạc Xuyên, sau đó nhìn về phía Cố Thất, hỏi: "Em họ cô sao còn chưa đến?"
Cư dân mạng: “!?”
Câu nói tưởng chừng như bình thường của Văn Nhân Cảnh lại giống như sấm sét giữa trời quang.
【 Văn Nhân Cảnh vừa nói gì thế? 】
【 Mộc Nguyên là em họ của Cố Thất? Hả? Vậy chẳng phải là...!?? 】
【 Khoan đã, vậy chẳng phải Văn Nhân Cảnh và Khương Nhạc Xuyên mới là anh em sao? Hôm nay không phải Cá tháng Tư đấy chứ? 】
【@ Tin tức hoang đường của năm, lên sóng nào 】
# Khương Nhạc Xuyên Văn Nhân Cảnh #
# Khương Nhạc Xuyên và Văn Nhân Cảnh là người một nhà? #
Các chủ đề liên quan nhanh chóng leo lên top tìm kiếm, ngay lập tức gây ra vô số cuộc thảo luận trên Weibo, đúng là ngoài dấu chấm hỏi ra thì vẫn chỉ có dấu chấm hỏi.
Mối quan hệ giữa bốn người dường như cuối cùng đã "rõ ràng", nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy sốc trước kết quả này.
Những người qua đường hóng hớt chuyện không sợ lớn chuyện, còn fan của Văn Nhân Cảnh và Khương Nhạc Xuyên thì đồng loạt hóa đá.
Khoan đã, họ cãi nhau bao nhiêu năm nay, kết quả hai chính chủ lại là người một nhà???
Người mà họ ghét nhất - Văn Nhân Cảnh/Khương Nhạc Xuyên, lại là anh trai/em trai ruột của chính chủ nhà mình?
Không có gì đáng sợ hơn việc người đối diện bỗng biến thành người nhà mình đâu!?
Chuyện quái quỷ gì thế này!?
Họ cần phải bình tĩnh lại!!!
Đồng thời, một vấn đề khác càng khiến người ta khó hiểu hơn ——
Nếu hai người kia là anh em, vậy thì mối quan hệ của họ với Cố Thất lại càng trở nên vi diệu! Mối quan hệ của ba người này thật quá hỗn loạn!
Còn tại hiện trường buổi ghi hình.
Ninh Hề Vi chớp chớp mắt, đối mặt với tình huống này có chút bất ngờ.
Thực ra cô ta vẫn luôn đoán Cố Thất và Khương Nhạc Xuyên là chị em, lý do cũng rất đơn giản, hai người họ trông hơi giống nhau.
Đặc biệt là khuôn mặt và sống mũi, nếu che đi miệng và cằm thì hai người này ít nhất giống nhau đến bảy phần.
Ninh Hề Vi luôn tự tin vào khả năng phân tích của mình, không ngờ lần này lại đoán sai.
Nếu Khương Nhạc Xuyên và Văn Nhân Cảnh là anh em, vậy thì nhìn từ góc độ này, tin đồn của cô ta và Khương Nhạc Xuyên có chút thú vị rồi đây.
Không có fan nào thích chị dâu thật cả.
Tâm trạng Ninh Hề Vi sau khi bị Khương Nhạc Xuyên mỉa mai cuối cùng cũng khá hơn một chút, xem ra ông trời vẫn đang giúp cô ta.
Lúc này, tổ đạo diễn đứng ra thay Cố Thất trả lời: "Vì Mộc Nguyên lão sư đang đại diện cho thủ đô của chúng ta tham gia cuộc thi ở thành phố A, sau khi thi đấu xong sẽ đến đây, hôm nay chỉ có bảy vị thầy cô chúng ta tiến hành ghi hình trước."
Cũng có người đến xem Mộc Nguyên cảm thấy tiếc nuối.
【 Mộc Nguyên hôm nay không đến sao? Tiếc quá 】
【 Nghe bạn học cấp 2 nói tính cách cậu ấy nổi tiếng là quái gở, thường xuyên tự ý bỏ đi trong giờ học, đôi khi còn nghỉ học không lý do 】
【 Nghe nói cậu ấy bị tự kỷ? Không biết thật hay giả 】
【 Bạn của bạn tôi học cùng lớp với Mộc Nguyên, năm cấp 3 Mộc Nguyên đã từng nói với cô ấy một câu "Làm tí không", ha ha ha! 】
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Mộc Nguyên chỉ dựa vào vài bức ảnh đã có được lượng fan cực lớn trên mạng.
Thiếu niên thiên tài, dung mạo tuấn mỹ, tính cách quái gở, tính cách khép kín, những từ khóa này giống như bùa buff, khoác lên cho cậu ấy một vầng hào quang bí ẩn, được mệnh danh là "nam chính bước ra từ tiểu thuyết thanh xuân vườn trường".
Thậm chí có cư dân mạng ban đầu nói đùa lập "bảng thành tích" cho Mộc Nguyên, kết quả phát hiện giải thưởng nhiều đến mức không thể viết hết, đủ để cậu ấy vào học đại học A vài lần.
Cư dân mạng: “!?”
Thế này không phải hơn đứt mấy ca sĩ hạng hai rồi sao?
Vì vậy, Mộc Nguyên nhanh chóng có được fandom và cả anti-fan của riêng mình.
【 Mộc Nguyên hôm nay không đến, vậy Cố Thất phải làm sao? 】
【 Đúng vậy, chẳng phải cô ấy không có đồng đội sao? 】
Tổ đạo diễn đương nhiên đã cân nhắc đến điểm này, tuyên bố: "Cố lão sư, hôm nay thân phận của cô là 'người tự do', cô có thể lựa chọn gia nhập bất kỳ một đội nào, một khi đã lựa chọn thì không thể thay đổi, bất kể đội cô gia nhập thành công hay thất bại, cô đều sẽ cùng họ hưởng phúc hay chịu họa, cô hãy suy nghĩ kỹ."
Cố Thất gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cũng không lập tức đưa ra quyết định.
Nhiệm vụ đầu tiên của họ là cùng nhau leo núi, ngay bây giờ.
Cách quyết định thắng thua rất đơn giản, lấy thời gian người đến đích sớm nhất của mỗi đội làm thành tích cuối cùng.
Núi không quá cao, chỉ cần không nghỉ quá lâu thì ba bốn tiếng cơ bản là có thể lên đến đỉnh.
Nhiệm vụ ban đầu không quá khó, chỉ là hôm nay nhiệt độ khá cao, mặt trời chói chang, chẳng ai muốn leo núi trong thời tiết này cả.
Giang Tri Ngọc ôm lấy cánh tay Giang Phùng Chi, làm nũng nói: "Anh, em leo không nổi, phải dựa vào anh hết đấy, cố thắng nhé."
Giang Phùng Chi đáp: "Anh biết rồi, em tìm chỗ nghỉ ngơi đi."
【 A a a ghen tị quá! Tổ hợp anh em thật cưng chiều nhau! 】
【 Quả nhiên Giang Tri Ngọc chính là tiểu công chúa được cưng chiều trong nhà 】
【 Sao lại có thể như vậy chứ? Cô chỉ việc nghỉ ngơi còn lại giao hết cho anh trai? 】
【 Luật chơi vốn đã nói là lấy thời gian ngắn nhất của mỗi đội, nếu có một người làm được thì người kia không cần phải đi nữa 】
Cuộc đối thoại của Giang Tri Ngọc và Giang Phùng Chi cũng gợi ý cho Ninh Hề Vi, đúng vậy, không cần phải đi cùng để bị liên lụy, mỗi đội cử một người là được rồi.
Cô ta cúi đầu buồn bã nhìn đôi giày cao gót trên chân mình, sau đó miễn cưỡng nở nụ cười với chị gái: "Tuy hơi khó khăn, nhưng em sẽ cố gắng hết sức! Chị cũng nghỉ ngơi cho khỏe, cứ giao hết cho em!"
Nói xong, cô ta lại tràn đầy năng lượng vung tay trong không trung, như thể đang cổ vũ cho chính mình.
Chi Tử là người khá trầm tính, ban đầu vẫn luôn ngồi cạnh Ninh Hề Vi không chủ động nói câu nào, bị gọi tên như vậy, cô ấy im lặng một lúc rồi nói: "Vẫn là để chị đi."
Lúc này Chi Tử đang đi một đôi giày bệt, quần áo cũng tương đối thoải mái, ai nhìn cũng thấy cô ấy thích hợp làm nhiệm vụ này hơn Ninh Hề Vi.
Ninh Hề Vi lộ ra vẻ khó xử trên mặt, lại khách sáo từ chối một hồi, cuối cùng giả vờ cố gắng "nhường" cơ hội leo núi cho chị gái mình, nói: "Vậy em sẽ cổ vũ cho chị!"
【 A a a con gái thật ngoan ngoãn hiểu chuyện! 】
【 Đáng yêu quá! 】
Văn Nhân Cảnh ngồi một bên xem các cô diễn trò, sau đó nhìn về phía Khương Nhạc Xuyên, thẳng thắn nói: "Nóng quá, tôi không muốn leo núi."
Khương Nhạc Xuyên mặt không cảm xúc: "Anh không muốn thì tôi muốn à?"
Văn Nhân Cảnh đưa ngón tay về phía Khương Nhạc Xuyên, chỉ chỉ: "Gà trống nhỏ gáy vào ai thì người đó đi leo núi, được rồi, đây là do ông trời sắp đặt, cậu đi leo đi."
Khương Nhạc Xuyên tức đến bật cười: "Cậu coi tôi là đồ ngốc à?"
Nếu cách chỉ như vậy mà công bằng thì cậu ta cũng sẽ chấp nhận, nhưng rõ ràng ngón tay của Văn Nhân Cảnh vẫn luôn chỉ vào cậu ta, căn bản không hề chỉ vào bản thân mình lấy một lần, đúng không?