Đường Ninh nằm cuộn tròn trên giường. Trên người cậu tỏa ra mùi hương xà phòng giống hệt mùi của Mạc Vân Sơ. Mạc Vân Sơ chui vào chăn rồi nghiêng người hôn cậu một cái. Nụ hôn nhẹ nhàng rơi vào giữa trán cậu, đây chính là nụ hôn chúc ngủ ngon mà cậu vẫn luôn nghĩ đến.
Đôi mắt của Đường Ninh khép hờ, ánh mắt mờ mịt phủ một lớp sương mỏng. Đôi môi cậu hơi hé mở, như thể vừa chịu kích thích quá lớn, nhất thời mất đi khả năng tiếp nhận thông tin từ thế giới bên ngoài.
Mãi cho đến khi Mạc Vân Sơ tắt đèn bên cạnh giường rồi vươn tay ôm lấy cậu, Đường Ninh mới chớp chớp đôi mắt đờ đẫn, bả vai cậu hơi co lại, cơ thể run lên cố thoát khỏi vòng tay của Mạc Vân Sơ.
"Sao vậy?" Mạc Vân Sơ nhẹ nhàng hỏi Đường Ninh trong khi hắn cố ôm chặt cậu hơn.
Đường Ninh run rẩy, nức nở nói: "Tôi... lần sau cứ để tôi tự tắm rửa đi."
"Anh tắm cho Tiểu Ninh không sạch sao?" Mạc Vân Sơ ôm lấy Đường Ninh đang co rúm lại, rõ ràng là người trong tay hắn đang run lên vì sợ hãi, nhưng giọng điệu của Mạc Vân Sơ như thể hắn mới là người đang tủi thân vậy.
Rất sạch sẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT