“Không cho nâng giá, còn không cho ta đổi sang nghề khác, công việc này thật quá ép người mà. Đúng rồi, chân nhân, đạo sĩ các người ra ngoài làm pháp hẳn kiếm được rất nhiều tiền nhỉ? Một chuyến như vậy cỡ bao nhiêu á?”
Lý Hỏa Vượng lại quét mắt nhìn thoáng qua cô gái đội khăn voan đỏ nãy giờ chẳng hề nhúc nhích kia, đứng lên.
“Nghỉ cũng đủ rồi, vậy chúng ta đi tiếp thôi.”
“Được! À nè, mấy giờ chúng ta ăn cơm chiều thế?”
Đoàn người Lý Hỏa Vượng lại tiếp tục đi về phía trước, vì tính cách quá bay nhảy nên lcus nào Lý Chí cũng muốn nói gì đó với đám người Lý Hỏa Vượng, nhưng bọn họ lại chẳng hưởng ứng nhiệt tình gì cả.
Cách nói chuyện của người này vô cùng bình thường, hơn nữa cũng không để lộ ý xấu gì. Nhưng sẽ không ai viết hẳn mình là người tốt lên mặt, lòng cảnh giác của Lý Hỏa Vượng vẫn chauw hoàn toàn buông xuống.
Lý Hỏa Vượng hơi nghiêng đầu, nhìn hai người đang cùng đi đường với họ, tầm mắt của hắn dồn hẳn lên người Lý Chí, còn vị nhị thần địo khăn voan đỏ không ăn không uống cũng chẳng nói chẳng rằng kia, càng nhìn càng thấy lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play