Lý Hỏa Vượng dùng đũa bẻ trứng vịt muối đang chìm trong nước mì, bên trong chảy ra lòng đỏ trứng ứa dầu lập tức khiến mặt nước mì toát ra một lớp váng dầu màu vàng, trông rất ngon miệng.
Hắn dùng đũa gắp bồ công anh đã được nấu mềm bỏ vào miệng rồi chầm chậm nhai, mùi vị hơi đắng, khá giống rau chân vịt. Quá khứ hắn cũng không biết bồ công anh có thể ăn được, nhưng trước đó thấy lão hòa thượng ăn ngon như vậy, lúc này mới biết thứ này cũng là một loại rau dại.
Thổi cho hơi nóng tan đi, Lý Hỏa Vượng hớp một ngụm nước mì lớn, trong dạ dày lập tức ấm áp, cảm giác vô cùng dễ chịu.
Thấy món rau dại này, Lý Hỏa Vượng không khỏi nhớ đến lão hòa thượng của Chính Đức tự, cũng không biết hắn ra sao rồi. Hắn ngốc như vậy, không thấy gì cả nên chắc sẽ sống rất tốt dưới loại hoàn cảnh đó nhỉ.
Một đôi đũa kẹp trứng vịt muối vàng ứa dầu đặt vào trong chén của Lý Hỏa Vượng.
“Ta không ăn lòng đỏ trứng.”
Bạch Linh Miểu ngồi bên cạnh hắn thấp giọng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT