Triệu Văn Thao nói tiếp: “Anh tư tôi là một người thật thà, nhưng anh tư tôi không phải chỉ một mình mà còn có anh của anh ấy và còn người em là tôi. Tôi có lẽ gian manh một chút. Nếu ai bắt nạt người nhà họ Triệu chúng tôi thì người đó đừng trách tôi không khách khí! Dì, dì cứ nói đi?"
Mẹ chị tư run rẩy, liên tục nói: "Không có, không có!"
"Chỉ cần không quá phận thì thân thích vẫn là thân thích thân thiết. Nhà họ Triệu luôn chào đón, nhưng nếu ôm tâm tư chiếm lợi thì đừng xem người nhà họ Triệu chúng tôi là đồ ngu. Nếu không, tôi sẽ cắt ngang chân của kẻ đó!”
Nói xong Triệu Văn Thao nhặt xẻng lên, hung hăng đâm một phát xuống đất, đất bắn lên văng trúng đùi mẹ chị tư, bà ta sợ tới mức kêu một tiếng, nhảy sang một bên.
“Xương cốt của dì tốt quá, chẳng bị chút vấn đề nào!”
Nói xong, Triệu Văn Thao cầm theo xẻng vào sân.
Anh ba cũng đi theo vào sân nhỏ.
Triệu Văn Thao vào nhà hỏi: "Mặt chị tư không sao chứ?"
Chị hai đang an ủi chị tư: “Không có sao.”
Tóc chị tư bị cắt, đang cúi đầu khóc.
Triệu Văn Thao nói: “Chị tư, em vốn không định nói cái này đâu nhưng có liên quan đến anh tư, lần này bọn em ra ngoài gặp phải ăn cướp, bọn em kiếm chút tiền đó không dễ gì. Chị tư, nếu chị định cho anh tư em phục vụ quên mình đổi lấy tiền cho em trai chị thì em chỉ có thể nói chị trở về đi sống cùng em trai của chị đi, mấy đứa nhỏ thì để lại, dù sao chị cũng không thích con gái mà. Còn nếu chị muốn sống cùng anh tư em thì đừng xem anh tư em là một thằng ngu! Đêm nay anh tư sẽ ngủ ở chỗ em, chị cứ suy nghĩ thật kỹ đi.”
Triệu Văn Thao nói xong xoay người rời đi.
Tam Nha theo sau: “Chú ơi! Con cũng muốn đi."
Tứ Nha nói: “Con cũng đi!”
Triệu Văn Thao vừa định nói “đi”, nhưng nghĩ đến vợ là người sống sạch sẽ, nhìn lại hai đứa cháu gái này liền chần chờ.
Chị hai rất có mắt nhìn, chị ta bảo: “Tam Nha, Tứ Nha, đêm nay các con đến nhà bác hai ngủ, ngủ cùng với Đại Nha nhé.”
Tứ Nha, Tam Nha nghe vậy lập tức đáp ứng, dù sao nhà chú sáu mặc dù tốt nhưng cũng không thể chơi cùng Đại Nha.
Hắn nói: “Được, Tam Nha Tứ Nha đến nhà bác hai con tìm Đại Nha chơi đi.”
Triệu Văn Thao nói xong lôi kéo anh tư đi.
Từ đầu tới cuối chị tư chỉ khóc hu hu, không nói năng gì. Chị hai dẫn theo hai bé gái đi. Chị ba ôm Ngũ Nha định đi, nhưng vừa đặt xuống là Ngũ Nha sẽ khóc, xem ra đứa nhỏ này đang sợ hãi.
Triệu Văn Thao và anh tư đi rồi, mẹ chị tư cũng vào nhà. Bà ta lại bắt đầu lợi hại, nhào tới đánh chị tư một trận. Miệng lưỡi thốt ra những lời mắng chửi khó nghe, khiến mấy người hàng xóm kéo tới không ngừng.
Anh hai và anh ba cũng không ổn rồi, chị ba thấy vậy tức giận, quát lên: “Bà muốn đánh người ta nữa thì tôi sẽ đem bà vô đồn công an!”
Mẹ chị tư kiêu căng, hất mặt nói: “Tôi đánh con gái của tôi liên quan gì tới mấy người.”
Bà ta chỉ sợ Triệu Văn Thao, còn mấy người này bà ta không xem ra gì, bởi vì bà ta biết rõ người của nhà họ Triệu, đều như nhau cả thôi, đều là người thật thà, chỉ có Triệu Văn Thao, tên kia thật sự không thật thà một chút, cái gì cũng có thể làm được.
Có thể thấy được, con người vẫn nên dữ một chút mới tốt, nếu không thì sẽ không được người khác xem trọng.
Chị ba nói: “Muốn đánh thì bà quay về nhà mấy người mà đánh!”
Anh ba tức giận nói: “Thím tư à, nếu thím bị mẹ đánh sinh bệnh thì quay về nhà mẹ thím mà chữa bệnh nha!”
Mẹ chị tư mắng: “Mày bồi thường tiền hàng đi, chết rồi cũng đáng! Đồ bất hiếu, đời này của mày không có con trai, kiếp sau mày cũng sẽ không có con!”
Những lời này đã chọc giận chị tư, chị ta duỗi tay đẩy mẹ chị ta ra: “Nếu tôi không sinh được con trai thì bây giờ tôi sẽ chết!”
Mẹ Triệu sững sờ, nhìn ánh mắt đỏ hồng như muốn ăn thịt người của chị tư, còn muốn nói gì đó nhưng chị tư đã chỉ ra ngoài cửa lớn và nói: “Bà cút, tôi không muốn nhìn thấy bà nữa! Về sau bà cũng đừng tới đây nữa! Nếu bây giờ bà không đi thì bây giờ tôi sẽ chết!”
Chị tư nói xong chạy ra lấy một lọ nước muối định uống.
Mỗi ngày anh ba đều làm chút đậu hũ nên biết đó chính là nước muối, sợ tới mức đi lên đoạt đi, nói: “Thím tư làm gì thế, thím chết rồi con cái sẽ ra sao!”
Mẹ Triệu vẫn có bản lĩnh, nhảy lên nói: “Mày uống đi, bây giờ mày uống ngay!”
Chị ba thật sự không nghe nổi nữa: "Bà là mẹ ruột sao? Đó là con gái ruột của bà đó!”
Mẹ chị tư tựa như trút hết toàn bộ sự bực tức lên người chị tư, bảo: “Oan gia! Lúc đẻ nên bóp chết nó!”
Anh hai cũng bị mẹ chị tư làm cho tức bể phổi.
Mấy người phụ nữ kéo chị tư đến phòng Tây, mẹ chị tư còn nói kháy, chị ba không chịu nổi nữa: “Đủ rồi, bà đừng mắng nữa. Bây giờ tôi sẽ tìm xe chở bà về!”
Nhưng không ngờ mẹ chị tư lập tức nói: “Bây giờ tôi về sao mà được, tôi đã làm bạn với nó nhiều ngày vậy rồi, đâu thể làm không được! Không phải nó buôn bán gạo sao, tôi cầm một chút về, còn có con thỏ nữa! Con bốn mày bây giờ cuộc sống quá tốt rồi, nên mày không quan tâm em trai của mày nữa!”
Anh ba nghe vậy thấy rất cạn lời, đây thật sự là mẹ ruột sao? Trên đời này còn có người mẹ ruột như vậy. Anh ta cũng lười quan tâm, khoát tay chặn chị ba lại: “Đi thôi, chúng ta đi.”
Chị ba còn lo lắng cho chị tư: “Thế nhưng...”
Anh ba không chờ chị ta nói xong liền xoay người rời đi: “Anh đi, em muốn ở lại đây đợi thì em đợi đi!”
Chị ba ôm Ngũ Nha, đây là đi cũng không được không đi cũng không xong, cuối cùng vẫn nói với chị tư rằng: “Chị ôm Ngũ Nha ở nhà chị một đêm, hai mẹ con nhà em tự nói chuyện đi. Thím tư, thím đừng làm ra chuyện ngu ngốc, nếu xảy ra mệnh hệ gì thì ba đứa nhỏ sẽ ra sao? Còn bà nữa, dì, nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì bà không gánh nổi đâu!”
Sau đó đứng dậy rời đi.
Anh hai thấy anh ba đi rồi, anh ta ở đây làm gì nữa, cũng quay người rời đi.
Mấy người hàng xóm khác thấy vậy, cái này không được, thật sự muốn chết rồi, cái kia cũng không xong! Bèn khuyên chị tư đến nhà mình nhưng chị tư không đi.
Chị tư nói: “Nếu tôi đi rồi thì cả cái nhà này sẽ bị bà ta cầm đi hết!”
Mẹ chị tư ở bên ngoài lại bắt đầu mắng lên: “Dù tao có cầm đi hết cũng là nên như vậy, tao là mẹ mày! Con ranh, mày có chồng liền quên mẹ, mày có còn là người không? Ông trời cũng nhìn mày không thuận mắt, khiến mày không có con trai!”
Mọi người nghe không vô nữa, đây là loại mẹ ruột gì vậy! Nhưng bọn họ chỉ là người ngoài, cũng không tiện nói gì nên chỉ khuyên chị tư vài câu rồi lần lượt rời đi.
Sau khi người cuối cùng rời đi rồi, chị tư lấy ra một cây dao phay chỉ vào mẹ chị ta.
Mẹ chị ta lại càng hoảng sợ: “Mày muốn làm gì, mày muốn giết tao à?”
Chị tư lạnh lùng nhìn bà ta, nói: “Bà trù tôi không có con trai thì tôi giết bà, cùng lắm thì một mạng đền một mạng!"
Sau đó nâng dao chém tới.
Mẹ chị tư gào to: “Giết người rồi! Con gái ruột giết mẹ ruột!"
Sau đó chạy ra ngoài.
Chị tư lao thẳng đến, đuổi theo nửa con phố rồi mới trở về đâm thủng cửa, hét lớn: "Nếu tôi không sinh được con trai thì chết cũng sẽ không tha cho bà!"
Nói xong khóc rống lên.
Hàng xóm bất đắc dĩ lại đi ra an ủi, chị tư chết sống không chịu mở cửa, bên ngoài lại lạnh như vậy, hàng xóm không còn cách nào đành kéo mẹ chị tư đến nhà mình để ở tạm một đêm.
Chị ta ồn ào kéo dài tới sắp nửa đêm, không ngủ ngủ bao lâu. Ngày hôm sau hàng xóm vội vã đi tìm Triệu Văn Thao, Triệu Văn Thao tìm cái xe. Kêu người già trong thôn đưa mẹ chị tư về, chuyện này mới coi xong.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT