Không cần quan tâm chú sáu làm gì đột nhiên làm sao lại tốt bụng lấy cái này ra chia sẻ, nhưng theo cách nhìn của anh ba Triệu, đây cũng là một con đường kiếm tiền, nếu như đã là con đường kiếm tiền, thì có thể thử xem như thế nào.
“Anh ba, anh yên tâm đi, em chắc chắn sẽ kiếm cho anh mấy loại thỏ tốt, một con đực thì cực quá, làm gì thì cũng phải có hai con!” Triệu Văn Thao cười nói.
Mọi người nghe vậy đều bật cười, không khí lập tức trở nên vui vẻ hơn nhiều.
“Chú út à, chúng tôi cũng nuôi bốn cặp, giống như chú ba!” Chị hai Triệu thấy anh ba Triệu thật sự muốn nuôi, nghĩ đến số nợ mà mình mắc phải lúc xây phòng liền vội vàng nói.
Anh tư Triệu thấy hai người anh đều muốn nuôi thỏ, đây là ủng hộ em trai.
Cha Thôi Đại liền lo lắng, túm lấy bờ vai con trai nói: “Con làm cái gì đó, làm sao có thể lấy lương thực ra thế chấp được!”
Thôi Đại không kiên nhẫn nói: “Cha người đừng quản, cái nhà này con lo!”
“Thằng quỷ nhà anh tìm chết hả!” Cha Thôi Đại tức giận nói.
“Hừ, nếu như không có con thu xếp một năm nay thì người trong nhà đều chết đói hết rồi!” Thôi Đại tức giận đáp trả.
“Con ủng hộ anh con nuôi thỏ!” Đứa con thứ hai nhà họ Thôi nói một câu, thấy cha trừng mắt nhìn liền lập tức rúc vào sau lưng anh.
“Con bất hiếu trời ơi, hai đứa con bất hiếu mà!” Cha Thôi dậm chân mắng mỏ.
Chú hai Thôi, cũng chính là em trai của ông ấy khuyên nhủ: “Anh cả, nợ thì cũng không phải lấy tiền ra ngay, không lỗ được!”
Cha Thôi nghe được lời này của em trai, lập tức dừng mắng mỏ: “Thật sự không lỗ được?”
“Chẳng lẽ giả được chắc, anh tin em đi, nuôi đi em cungx nuôi mấy con, đến lúc đó anh phụ em chăm đi.” Chú hai Thôi tính toán ở trong lòng, nói.
Cha Thôi liền gật đầu: “Được!”
Mọi người thấy vậy đều vô cùng khinh bỉ chú hai Thôi, lại dám sai bảo anh ruột của mình cơ, nhìn mà xem, cha Thôi chăm sóc mấy con thỏ giùm, đến lúc đó một phân tiền cũng không có được cơ!
Cha Thôi này cũng thật là một người không có mắt nhìn thật giả, không đồng lòng với con trai lại đi đồng lòng với em trai, vì cái này mà còn làm vợ tức chết rồi, nhà cửa thì càng ngày càng lụn bại, ăn uống gì đều dựa vào cứu trợ cả, bây giờ hai đứa con trai cũng sắp tức đến mức bỏ đi rồi, mà em trai ông ấy thì vợ con đuề huề ở nhà, cuộc sống càng ngày càng đi lên, cũng không biết ông ấy đang nghĩ cái gì trong đầu!
Chỉ có điều đây là chuyện của anh em ruột nhà người ta, người ngoài như bọn họ cũng không thể quản được.
Ít nhất hai con, nhiều nhất sáu con, không ai dám nuôi nhiều hơn, cứ gom góp gom góp như thế này thì cũng đã được mấy trăm con rồi, đương nhiên cungx có người xem thế nào thôi.
Triệu Văn Thao nhân lúc mọi người đều đồng ý, rèn thép khi còn nóng, lấy hợp đồng ra cho mọi người cùng ký.
Bí thư thấy mọi người đều hưởng ứng không tồi cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Sau đó lại nhìn đứa thứ sáu nhà họ Triệu, trong lòng lại thở dài, đây chính là tính quan trọng của tài ăn nói đó, cái này mà là ở mấy năm trước, lúc còn cần phải giao lương thực để đi tham dự hội nghị, ông cũng muốn dắt theo con thứ sáu nhà họ Triệu này đi để cho cậu ta nói.
Rất nhiều năm rồi trong thôn không hề làm chuyện nào lớn như thế này, đêm đó bí thư có chút mất ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau đã đi đến bên văn phòng điện lực bàn bạch chuyện thông điện.
Trong thôn anh sắp nuôi thỏ tập thể rồi, chuyện lớn như thế này, làm sao có thể không cho thông điện được?