“Thẻ mà nữ tử đó đưa chúng ta chắc chắn chỉ dùng được một lần, ra khỏi Vô Cực thành rồi muốn vào lại phải tốn ba ngàn viên linh thạch thượng phẩm.”
Bạch Vi đoán: “Cả Tu Tiên giới không có nhiều tu sĩ có thể lấy ra ba ngàn viên linh thạch thượng phẩm một lần. Ngươi xem, lúc chúng ta tới, các tu sĩ chen chúc muốn vào Vô Cực thành, nhưng khi ra thì chẳng thấy mấy ai đi vào Vô Cực trà lâu trong thành nữa.”
Khương Trúc bổ sung: “Hơn nữa, Vô Cực trà lâu trôi nổi không cố định, một khi đi xa thì muốn tìm lại cũng rất khó.”
Nếu không phải đứa trẻ đó mang theo sức mạnh của Ma Vvương đi lòng vòng, họ cũng chẳng tìm được nơi này.
Nghệ Phong Dao gật gù: “Cũng phải, nhưng Vô Cực trà lâu này c.h.é.m đẹp thật, một tu sĩ mà phải tốn ba ngàn viên linh thạch thượng phẩm, trong thành ít nhất cũng có vạn người.”
Hác Phú Quý cười nhạt: “Tuy nói vậy, nhưng cũng đáng giá, không chỉ được thưởng thức “Triêu Văn Hữu Đạo”, mà linh lực trong thành cũng vô cùng dồi dào.”
Nghe vậy, mọi người mới nhận ra linh lực trong Vô Cực thành quả thật đậm đặc hơn bên ngoài rất nhiều, thậm chí không kém gì một số bí cảnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT