Khuôn mặt Lý Thiên Xuyên lộ ra vẻ xui xẻo lui về sau, không ngừng phủi y phục, chỉ sợ bị dính tro cốt người chết.
Một tay Khương Trúc ôm bình, tay kia nắm bột Nham Hôi Hoa, trừng mắt kêu la om sòm: “Nào, tới nữa không, tới lần nữa thì ta vẫn còn ông tổ, ông cố tổ, bà tổ, bà cố tổ, bà nội, ông nội…”
Ma Vương và Lôi Thần quỳ trên đất, cười đến mức không chịu được nữa: “Không phải chứ, ta sắp cười đến hết hơi rồi, gia tộc ngươi nhiều người như vậy, có rắc trong ba ngày ba đêm cũng không hết được."
Sắc mặt Lý Thiên Xuyên lúc xanh mét lúc trắng bệch, chửi bới ầm ĩ: "Ngươi đi đi, cứ như bị thần kinh vậy."
Khương Trúc chỉ vào bọn họ, ôm bình đi một bước quay đầu tận ba lần: “Không cho ngươi một bài học, ngươi thật sự cho rằng ta dễ bắt nạt sao, phải biết tôn trọng người chết, tiểu tử ngươi nhớ đấy.”
Mấy người Công Thiên Tinh: "..."
Tôn trọng người c.h.ế.t gì chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT