“Các ngươi thắng rồi.” Ân Xuyên cười nhạt nói.
Sáu người Khương Trúc hoan hô, cùng nhau ăn mừng rồi bước ra khỏi bãi đất trống: “Lại thắng thêm một trận nữa! Đội Tiểu Cường muôn năm!”
“Muôn năm muôn năm!”
“Khoan đã, trước khi hô muôn năm, chúng ta có thể đi thay quần áo không?” Trương Đồng nhảy ra, kéo áo lên chỉ vào đó nói: “Nhìn xem bộ y phục này, đầy lỗ thủng, người ta nhìn vào cứ tưởng chúng ta đánh nhau kịch liệt lắm, chẳng khác gì cá c.h.ế.t lưới rách. Thật không giống đội thắng, thảm hại quá.”
Người dưới nghe vậy cũng bật cười.
Đúng là thảm hại, sáu người bọn họ chỉ có mỗi khuôn mặt là còn sạch sẽ.
Sáu người nhìn nhau, phát hiện y phục tông môn của mỗi người đều lấm lem bùn đất pha lẫn máu, lỗ thủng lỗ chỗ, chỗ này rách một miếng, chỗ kia thiếu một mảng, đã vậy còn nhăn nhúm, đến cả kiểu dáng cũng không nhìn rõ nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play