Sau ngày hôm đó, Trương Tuyên Trạch nhận ra rằng mặc dù cậu vẫn bận rộn như trước, nhưng thời gian bên nhau của hai người dường như nhiều hơn lên.
Trước đây, khi cậu tăng ca, Ngô Kiểm sẽ ở nhà chờ cậu trở về. Giờ đây, Ngô Kiểm lại thích nấu ăn, mang theo cuốn sách mình đang đọc hoặc tài liệu nghiên cứu đến công ty để ở lại cùng cậu. Thỉnh thoảng, khi cậu đi tiếp khách, dù có về muộn, chỉ cần Ngô Kiểm không trực, anh cũng sẽ lái xe đến đón cậu về nhà.
Ngô Kiểm bắt đầu dần dần điều chỉnh cách sống của mình để phù hợp với nhịp độ công việc của cả hai, thậm chí để giám sát cậu ăn uống đúng giờ, anh yêu cầu Trương Tuyên Trạch phải chụp ảnh bữa ăn gửi cho mình.
Trương Tuyên Trạch không cảm thấy bị ràng buộc, mà càng ngày càng cảm thấy an tâm hơn, vì cậu nhận ra tình cảm chân thành của Ngô Kiểm. Những kí ức đau khổ trong quá khứ dường như dần phai nhạt trong những ngày tháng bình yên và hạnh phúc này.
Một ngày nọ, Trương Tuyên Trạch còn một số việc cần xử lý nên phải làm thêm một chút. Sau khi tan làm, Ngô Kiểm đến công ty tìm cậu, dự định cùng nhau đi ăn tối và tiện thể ghé siêu thị mua thêm đồ dùng sinh hoạt.
Khi thang máy đến tầng mười chín, với tiếng “ting” vang lên, cửa từ từ mở ra. Ngô Kiểm lập tức nhìn thấy một ông lão đứng ngoài thang máy, chống gậy. Anh ngây người trong giây lát.
Đằng sau ông là trợ lý của Trương Tuyên Trạch, thấy anh thì có vẻ do dự, không biết có nên chào hỏi hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play