Lâm Úc cố gắng nhìn kỹ hơn, cơ thể hơi nhướn về phía trước, cái đuôi có chút nôn nóng vẫy qua vẫy lại.
Hoắc Vọng cúi đầu, mắt trầm ngâm: “Thích bức tranh kia à?”
“Ngao.” Lâm Úc theo phản xạ lắc đầu, sau đó mới nhận ra và khựng lại.
Cậu nhanh chóng đưa chân trước lên gãi gãi khăn trùm đầu nhỏ của mình, giả vờ như tai đang không thoải mái.
Hoắc Vọng chỉ mỉm cười, không nói gì thêm.
Anh ôm cậu lại gần hơn để ngắm nghía.
Chỉ cần nhìn qua một chút, Lâm Úc đã nhận ra bức tranh đó là một bản sao, rất tinh vi, nhưng vẫn có những điểm khác biệt nhỏ, cho thấy phong cách không hoàn toàn khớp với vị họa sĩ nổi tiếng kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT