Bạch Hiểu Thuần vừa thấy được Lý Bình An, lập tức chạy vụt qua quỳ sụp xuống trước mặt hắn, khóc lớn tố cáo:
- Sư phụ, con thật thê thảm mà! Sư đệ được phong làm Phong Đô Đại Đế, sư huynh được phong làm Ngọc Hoàng Đại Đế, còn con thì chẳng có gì cả! Sư phụ, ngài phải làm chủ cho con!
Lý Bình An cúi đầu nhìn Bạch Hiểu Thuần, cười nói:
- Muốn giả vờ thì cũng phải giả cho giống chút, chẳng có tâm tí nào! Ít nhất cũng phải rơi nước mắt chứt - À! Vậy để con làm lại!
Bạch Hiểu Thuần lập tức im bặt, từ dưới đất bò dậy, thân ảnh lóe lên xuất hiện ở vị trí ban đầu, vẻ mặt bi thương chạy ào tới chỗ Lý Bình An, phốc một tiếng quỳ gối xuống ôm lấy chân Lý Bình An, ngẩng đầu nước mắt ràn rụa nói:
- Sư phụ, con thật thê thảm mài! Sư huynh sư đệ đều được phong Thần Đại Đế, chỉ con là cái gì cũng không có, sư phụ không thương con nữa, con thật đáng thương! Cần phải bù đắp cho thỏa đáng!
- ÀI Lý Bình An cười, lại nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play