Dọc đường thỉnh kinh, cả ba cũng nhanh chóng trưởng thành thay đổi, Đạo Nguyên trở nên thành thục ổn trọng, Phạm Hiền vứt bỏ cái gọi là tự kiêu tự đại, đánh không lại thì đi cầu viện cho thuận buồm xuôi gió, Dạ Nhiễm một đường khiêm tốn, nhưng thấy nhiều yêu ma làm hại thì càng thêm ghét ác như thù, dù đã biến thành ngựa vẫn giữ vững tâm tư ý chí của mình.
Sáng sớm ngày hôm đó, trên trời đột nhiên giáng xuống một tia chớp, ầm vang nện xuống Thương Man sơn mạch, hình thành một đạo lôi đình thiên trụ thông thiên triệt địa. Từ trong lôi đình thiên trụ, một thanh niên mặt trường bào màu tím, trên đầu mọc một cặp sừng hươu bước ra. Sau khi đưa mắt dò xét chung quanh, người này cười nói:
- Đây là chỗ của Thánh Địa Đạo Môn sao? Thực có hơi quá bình thường.
Hắn lại duỗi tay ra, một thanh quạt xếp xuất hiện trong lòng bàn tay, vung tay mở quạt xếp, nhẹ nhàng phe phẩy đi về phía Tam Thanh Quan.
Bên trong đại điện Tam Thanh Quan, Lý Bình An dâng hương xong liền đi ra, nói với Thanh Tuyết đang ở trong viện xem kinh thư rằng:
- Thanh Tuyết, đi mở cổng đi, có khách quý tới cửa.
Khách quý? Thanh Tuyết sững sờ, kể từ khi Đạo Môn trở thành Thánh Địa, người đến đây bái sư liên miên không dứt, nhưng đều bị sư phụ ném cho Bạch Vân sư đệ, có thể xưng là khách quý cũng chỉ có Dạ Vũ tỷ tỷ, nhưng nàng có bao giờ đi vào bằng đường cổng đâu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT