Đạo Nguyên thở dài trong lòng, cuối cùng vẫn là xảy ra, bởi vì mình muốn một bộ y phục đỡ lạnh, Phạm Hiền lại không biết thế gian muôn sự, đưa ra trọng bảo, cuối cùng khiến thôn dân nảy lòng tham mới ủ thành kết quả thế này. Vô luận thế nào, chuyện này cũng do mình mà bắt đầu, tuyệt không thể khoanh tay đứng nhìn.
Đạo Nguyên sau khi hỏi han một phen liền cưỡi ngựa đi đến đầu phố, chưa đi được bao lâu đã thấy phía trước có một đám người đang vây quanh một chỗ, từ trong đám người truyền ra tiếng khóc thút thít, tiếng kêu oan.
Đạo Nguyên tùy ý buộc ngựa trên một cây cột, sau đó chạy chậm tới, chen vào trong đám người.
Trung tâm đám người vây quanh là ba người đang bị trói gô trên đất, nước mắt đầm đìa ánh mắt hoảng sợ, chính là ba người mà Đạo Nguyên đã gặp trước đó.
Một lão giả ăn vận lộng lẫy ngồi ngay ngắn trên một cái ghế, tay bưng chén trà nhàn nhã thưởng thức, hai bên chân là hai thiếu nữ đang cẩn thận đấm bóp từng chút một cho hắn.
Lão giả nhìn mặt trời một chút, sau đó đặt chén trà xuống nói:
- Kẻ cả gan chui vào phủ đệ bản quan trộm lấy trọng bảo, theo luật đáng chém.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT