Tất cả trưởng lão xoay người cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Nhiệm Vụ trưởng lão lấp lóe hạ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người của Hạo Nhiên thư viện có lẽ sắp đến phong ma! Hơn nữa, hình như Bạch Mãnh vẫn đang bị thánh đường truy nã! Khụ khụ khụ... ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng nói không lớn, tất cả mọi người đều có thể nghe rõ ràng, không ít người biến sắc vài lần. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong tông chủ như không nghe thấy, nhanh chân đi vào bên trong đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Chập tối, một tiếng hô từ trên không vang lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ta đã về rồi... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An dẫn theo mấy người Thanh Phong từ hậu viện đi tới, chỉ thấy trên không có một người xách bao to, đáp xuống bên ngoài Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hất phất trần một cái, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân về rồi, đi... Đi ra xem một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
- Trở về rồi... ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ vui vẻ kêu lên một tiếng, dẫn đầu chạy ra bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết vội vàng đuổi theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Thạch Hạo hấp tấp đi theo sau các nàng, sắc mặt mỉm cười hưng phấn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chậm rãi đi ra ngoài, haiz... Thở dài một tiếng thật sâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong đi theo bên cạnh Lý Bình An, tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ngài sao thế? Có vẻ như không được vui! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ung dung nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản quán chủ vừa vui mừng vừa xót thương! Một lời khó nói hết... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi ra đạo quán, thấy Bạch Vân đang cười ha ha đứng bên cạnh bao hàng to buộc lại, Thanh Tuyết Thanh Vũ Thạch Hạo tò mò vây quanh bao hàng, muốn nhìn xem bên trong là thứ gì qua khe hở. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân thấy Lý Bình An đi ra, vội vàng cung kính chắp tay thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, thật may không làm hổ thẹn... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhẹ gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Phong chuyển hết bao hàng vào đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong lên tiếng, lập tức bắt đầu chuyển từng bao hàng vào trong viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười ha ha hỗ trợ một tay, ba đứa nhỏ cười hì hì chạy tới chạy lui cùng bọn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng ngay cạnh cửa, nhìn bọn hắn vận chuyển bao to vào, đầu choáng váng một trận, rất muốn tát cho mình hai bạt tai, lúc ấy sao đầu óc lại mơ màng, muốn nhiều dược liệu như vậy? Thế này thì phải mất bao nhiêu máu chứ! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng âm thầm thề, ta phải làm một lò luyện đan, ta phải học được Luyện Đan thuật chính tông, mới không cần phải huyết luyện, ừm... Huyết luyện chắc chắn là bằng môn tả đạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân, Thanh Phong lui tới mấy lần, xếp chồng từng bao to vào trong viện, chất thành một đống lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người Lý Bình An đi tới ‘kẽo kẹt’ một tiếng đóng cửa lớn lại, đi vào khoảng đất trống bên cạnh đống dược liệu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân, còn tiền bạc thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ căn dặn, không dám bỏ sót. ͏ ͏ ͏ ͏
Đi lên trước tiện tay xách ra một bao nhỏ, một trận tiếng leng keng vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đặt tiền bạc dưới chân Lý Bình An, không nhịn được nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, dược liệu này nếu cất giữ tùy tiện sẽ làm hao tổn dược tính rất nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hít một hơi, ánh mắt kiên định nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì luyện thành đan dược đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong tò mò nhìn Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, chẳng lẽ ngài biết luyện dược sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nặng nề gật đầu, buồn bã nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có biết một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt Thanh Phong sáng lên vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ngài muốn luyện dược gì? Có cần ta giúp ngài một tay hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt Bạch Vân đạo trưởng cũng sáng lên, nhìn Lý Bình An đầy mong chờ, nội tâm rất tò mò luyện dược tông môn viễn cổ là thế nào, có gì khác biệt so với hiện tại. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng được! Mở hết tất cả dược liệu ra. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi... ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong hưng phấn kêu lên một tiếng, dậm chân một cái xuống mặt đất, đằng không lao lên một cái bao, thân ảnh vút qua, rồi lại bay đến một cái bao khác như chim bay, từng đạo bạch quang xẹt qua mỗi bao, ‘phanh phanh phanh’ liên tiếp tiếng nổ vang lên, từng bao mở ra, dược liệu tản ra bốn phía, dược khí nồng đậm ngập tràn xung quanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc bao cuối cùng được mở ra, Thanh Phong nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, hất tóc mái một cái, lộ ra một nụ cười tuấn mỹ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ nhìn ngẩn cả người, thì thầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đẹp trai quá! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết liên tục gật đầu, trong mắt đầy sự ghen tị, nếu ta cũng có thể đẹp như vậy thì tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong ho khan một cái, quay người nhìn Lý Bình An, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, vậy được chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tức giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng bảnh bao như vậy thì tốt hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đi lên trước mấy bước xem xét dược liệu, trong lòng thầm tính toán, đều đủ cả. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An quay đầu nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Luyện đan của đạo môn ta chia làm hai loại, một loại là lấy đan đỉnh luyện đan, một loại là lấy huyết luyện đan. Hôm nay cái ta muốn dùng chính là lấy huyết luyện đan. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lấy huyết luyện đan?