Không lâu sau đó, một đám người xuống núi đi vào một ngôi làng được xây dựa vào lưng núi. Trước cửa thôn, đông đảo thôn dân cầm vũ khí mà đứng, trong đó một người chính là người trẻ tuổi đã chạy vào rừng trước đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước mặt mọi người là một đầu lợn rừng đen nhánh, răng nanh dài giống như hai cây trường mâu, lông heo thẳng tắp giống như từng cây cương châm. ͏ ͏ ͏ ͏
Người trung niên gầy gò mang theo một đám thôn dân, nhanh chóng chạy vào trong thôn, đến cạnh lão giả cầm đầu trước mặt kêu một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cha! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả hừ một tiếng, bất mãn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi làm việc quá lỗ mãng. ͏ ͏ ͏ ͏
Người trung niên gầy gò cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết sai. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên phía đối diện, Bạch Vân nắm Thanh Ngưu chậm rãi đi tới, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan chủ, bọn hắn đã biết chúng ta tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Như vậy cũng tốt, bớt được phiền phức. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả tiến lên đi vài bước, cung kính cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị đại nhân, sự tình từ đầu đến cuối ta đều đã nghe nói, là tiểu nhi lỗ mãng công kích đã quấy rầy hai vị đại nhân, Hắc Phong trại chúng ta nguyện ý bồi tội. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là thôn trưởng? ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khẽ cười một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lệnh lang hộ trại sốt ruột, ta có thể lý giải, mà lại chỉ là cảnh cáo mà thôi, không có thương tổn ta, không cần để ở trong lòng, bần đạo cũng không phải tới vì việc này. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả trong lòng buông lỏng, còn tốt... Còn tốt gặp được người dễ nói chuyện, lão vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nhân có gì phân phó, Thanh Phong trại chúng ta nhất định sẽ tuân theo mệnh lệnh ngài. ͏ ͏ ͏ ͏
Thần sắc Lý Bình An tối sầm lại, chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm qua Lang Vương thôn bị đồ diệt. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng thôn dân Hắc Phong trại sắc mặt đại biến, ánh mắt câm hận nhìn về phía Lý Bình An, đến Dã Trư Tinh tế linh cũng đột nhiên đứng lên, hồng hộc thở hổn hển. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả trầm mặc một chút, cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không nghĩ tới trả thù tới nhanh như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Dã Trư Tinh buồn bực gọi hai tiếng, móng cào trên mặt đất khiến cát bụi tung bay, bịch một tiếng lợn rừng đột nhiên xông ra, lao lên giống như một cái xe tăng hạng nặng vọt về phía Lý Bình An, những nơi nó đi qua bụi mù bay tứ tung. ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân theo bản năng ngăn trước mặt Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng Tam giận dữ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắc Hạt Tử, ngươi lớn mật! ͏ ͏ ͏ ͏
Dã Trư Tinh không quan tâm cứ thế đánh tới, rất có khí thế lôi đình vạn quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khẽ điểm ngón tay về phía trước điểm một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhất Tự Trường Xà trận! ͏ ͏ ͏ ͏
Từ bên trong bụi mù nháy mắt xuất hiện một trận pháp to lớn, trận pháp họa một đại đầu mãng xà đằng không, bành một tiếng vang thật lớn, lợn rừng kêu thảm một tiếng bị ném bay, phịch một tiếng đập xuống đất, lăn vòng, đá tảng văng khắp nơi, đại địa đều run rẩy ba lần. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân kinh hô kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tế linh! ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt người trung niên gầy gò lộ vẻ tuyệt vọng, vung tay lên phẫn nộ quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đội đi săn, giết cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Giết! Giết! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám nam tử tay cầm vũ khí, ôm quyết tâm quyết tử tấn công bọn người Lý Bình An, trong ánh mắt đều mang sự kiên quyết, cừu hận, phẫn nộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm cái gì vậy chứ! Ta còn chưa nói cái gì liền muốn giết ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Tâm niệm vừa động, phù trận trường xà to lớn chia ra thành từng đầu tiểu xà bay xuống mặt đất vọt về phía thôn dân, vây quanh họ rồi hóa thành một đạo phù liên; ập tức trói chặt mọi người lại. Thôn dân chung quanh đều ngã hết xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Dã Trư Tinh nơi xa đứng dậy, lắc lắc đầu, bước chân lảo đảo. ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng bịch một tiếng quỳ trên mặt đất, thút thít nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nhân, việc đồ sát Lang Vương thôn là do ta hạ lệnh, ngài muốn báo thù thì cứ báo một mình ta, bỏ qua thôn của ta đi! Ta van xin ngài. ͏ ͏ ͏ ͏
Dã Trư Tinh lấy lại tinh thần lại rầm rầm tiếp tục tấn công Lý Bình An, trong mắt mang theo một tia huyết sắc cùng cừu hận nồng đậm. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhíu mày, ngón tay điểm một cái: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trói buộc! ͏ ͏ ͏ ͏
Trên không trung trường xà đại trận bỗng nhiên mở ra, hóa thành một trận pháp hình tròn đem Dã Trư Tinh nhốt vào trong, từng đầu phù văn linh xà từ bên trong đại trận dũng mãnh lao tới thân lợn rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Dã Trư Tinh chạy hai bước, phịch một tiếng ngã sấp xuống trên mặt đất, ra sức giãy dụa. Nó ngao ngao kêu, làm thế nào đều không tránh thoát được xiềng xích trói buộc của phù văn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đứng bên cạnh âm thầm bội phục, năng lực khống chế của quan chủ thật sự là quá hoàn mỹ, vừa vặn thi triển ra tu vi nghiền áp Dã Trư Tinh, đổi hắn thì không thể khống chế chính xác như thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng thống khổ bi thương kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nhân, van cầu ngài, bỏ qua cho tế linh đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Người trung niên gầy gò ngẩng đầu đã nổi gân xanh, gầm thét kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cha, không cần cầu hắn, cho dù chết cũng không được cầu xin hắn, ngươi, ngươi đứng dậy đi! Khụ khụ khụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thảm kịch của Lang Vương thôn chính là do các ngươi làm. ͏ ͏ ͏ ͏
Người trung niên gầy gò quay đầu hằm hằm nhìn Lý Bình An, kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sai, chính là ta tự mình làm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì cái gì? Vì cái gì ngay cả hài tử cũng không nguyện ý bỏ qua? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mang theo thương cảm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Người trung niên gầy gò bi phẫn kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bỏ qua bọn hắn? Bọn hắn từng bỏ qua chúng ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Năm ngoái, có hung thú đánh vào trại của chúng ta, tế linh cùng hung thú kia kịch chiến, đầu lang yêu kia thừa cơ đánh lén, làm tế linh của chúng ta bị thương nặng, người Lang Vương thôn liền nhân cơ hội giết vào thôn chúng ta, cướp đi hơn mười hài đồng, giết chết hơn mười vị thôn dân. ͏ ͏ ͏ ͏
Thê tử của ta, nữ nhi của ta đều bị bọn hắn giết chết, ngay cả nhi tử của ta cũng bị bọn hắn cướp đi, hiến cho tế linh. ͏ ͏ ͏ ͏
Ta tận mắt thấy đầu lang yêu kia ăn từng miếng thịt của nhi tử ta, tiếng kêu thê thảm của nó mỗi ngày đều quanh quẩn tại trong đầu của ta, ta mãi mãi cũng không cách nào quên! Mãi mãi cũng không cách nào quên! ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt người trung niên gầy gò nổi lên gân xanh, trừng mắt nhìn Lý Bình An, gầm thét kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói ta đi báo thù! Ta có lỗi gì? ! Ngươi nói đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong thôn bỗng vang lên một trận thanh âm thút thít đầy kiềm chế, thôn trưởng cũng quỳ xuống đất khóc rống. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên cảnh tượng một con sói ăn một đứa bé, tiểu hài thê thảm khóc lớn kêu cha mẹ, khóe mắt lập tức ẩm ướt, nội tâm càng thêm kiên định, loại chuyện này tại chung quanh Tam Thanh quan tuyệt không thể lại phát sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mở to mắt, ngón tay điểm một cái, phù văn xiềng xích trói buộc thôn dân cùng tế linh lợn rừng nháy mắt vỡ nát, hóa thành một trận đồ thu nhỏ tiến vào bên trong ngón tay. ͏ ͏ ͏ ͏
Đội đi săn đều đứng lên, vẻ mặt mờ mịt. ͏ ͏ ͏ ͏
Tế linh cũng từ dưới đất xoay người đứng lên, cảnh giác nhìn Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lang Vương thôn tế linh là ta giết! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái gì? Làm sao có thể? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân phát ra từng tiếng kinh hô. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng cũng mờ mịt ngẩng đầu lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Tế linh lợn rừng mộng bức đứng tại chỗ, hắn giết Bạch Lang? Vậy ta vừa nãy đã làm gì? Lập tức lộ ra bộ dáng tươi cười nịnh nọt lấy lòng, nhếch miệng chạy chậm về phía Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An xoay người xuống trâu, đi về phía thôn dân, Dã Trư Tinh vênh vang đắc ý đi theo bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi đến trước mặt thôn trưởng, xoay người nâng thôn trưởng dậy, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng lên đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng lấy lại tinh thần, kích động kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- n nhân! Ngài là ân nhân! Đa tạ ân nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Các thôn dân còn lại cũng đều nhao nhao kích động kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- n nhân! n nhân! n công! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thở dài một tiếng, thanh âm vang vọng cuồn cuộn lan truyền ra ngoài: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi tru diệt Lang Vương thôn, bất luận già trẻ giết không còn một mống, các ngươi tự sở tác sở vi như vậy thì có khác gì bọn chúng? ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân một mảnh trầm mặc, có vài người trẻ tuổi cho dù không tán đồng cũng không dám nói thêm cái gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Người trung niên gầy gò đi tới, nửa quỳ trước mặt Lý Bình An cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ đại nhân giết Bạch Lang báo thù cho con ta, Lang Vương thôn là ta giết, ta nguyện ý lấy mệnh tạ tội! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cầm đao liền muốn đâm vào cổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khẽ nhấc kiếm trong tay, keng một tiếng vỏ kiếm chạm lên thân đao, trường đao bịch một tiếng rơi trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Người trung niên gầy gò ngẩng đầu nhìn Lý Bình An, sớm đã lệ rơi đầy mặt. ͏ ͏ ͏