Phía sau là ba sư huynh đệ cầm trường thương, loáng thoáng nghe thấy Thạch Hạo ca hát, sắc mặt kỳ quái, đây không phải trận pháp không gian vô cùng nguy hiểm à? Sao lại cảm giác như đi du lịch thế này? ͏ ͏ ͏ ͏
Phía trước, hai người trẻ tuổi cầm đại đao đang ngồi xếp bằng điều tức, vừa mới đại chiến mấy chục ma hồn, hai người đều mệt mỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta là một tiểu đạo trưởng, pháp lực thật cao cường... ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng ngâm nga văng vẳng vọng tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người mở to mắt, liếc nhau, đứng dậy rón ra rón rén đi đến bìa rừng, tránh sau gốc cây lén nhìn xung quanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Liếc mắt thấy bốn cái túi to đùng nổi bần bật giữa trận pháp không gian sương mù mênh mông. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tên to con mặt mũi dữ tợn, liếm liếm môi tham lam nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, ngươi thấy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ! ͏ ͏ ͏ ͏
Người trẻ tuổi thanh tú kia gật gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên to con dữ tợn, tham lam nói:: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bốn cái túi chứa đầy Hồn Châu, bên trong sẽ có bao nhiêu Hồn Châu đây! Sư huynh, nó chỉ là một thằng nhãi con, cướp đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ từ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tên to con dữ tợn sửng sốt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Người trẻ tuổi thanh tú nhìn về phía sau lưng Thạch Hạo ngưng trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có người, chỉ là không biết có phải đồng bọn hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo càng đi càng gần, theo đuôi là ba người cầm trường thương, không có dấu hiệu nhập bọn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên to con dữ tợn, nhịn không được nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đồng bọn cứt chó, rõ ràng bọn họ cũng nhìn trúng con dê béo kia muốn cướp đoạt, sư huynh đừng đợi nữa, ra tay đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Người trẻ tuổi còn đang do dự, đột nhiên hét lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu tử, đừng chạy! ͏ ͏ ͏ ͏
Bên kia, hai người mặc khôi giáp đột nhiên nhảy ra, dừng trước mặt Thạch Hạo, trọng kiếm nện xuống đất bắn vô số đá vụn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo tức khắc dừng chân, đứng tại chỗ, người ngoài nhìn vào như có vẻ sợ đến choáng váng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tên to con mặc khôi giáp liếc nhau, đôi mắt nóng rực nhìn bốn cái túi loang loáng treo trước ngực Thạch Hạo, cười lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba sư huynh muội nơi xa cũng dừng lại, sư huynh béo nhịn không được nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hình như hắn bị cướp, chúng ta có nên đi giúp không? ͏ ͏ ͏ ͏
Sư muội cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cảm thấy hai tên phế tài Thành chủ phủ kia có thể là đối thủ của hắn? ͏ ͏ ͏ ͏
Sư huynh béo liên tục lắc đầu, sau đó yên tâm thoải mái nhìn Thạch Hạo bị cướp. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tên râu ria xồm xoàm ngoắc ngón tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu tử, chúng ta cũng không làm khó ngươi, giao hồn châu ra đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng có mơ! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo còn chưa nói xong, bên kia lại lao ra một tên tên to con dữ tợn chém về phía tên râu ria xồm xoàm. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên râu ria biến sắc, nâng trọng kiếm lên đỡ, ánh sáng xẹt qua, nguyên khí va chạm hai người đồng thời lùi lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên râu ria lảo đảo lui về phía sau vài bước, mặt đất rung động, tên to con dữ tợn bay ngược lại, trượt dài khoảng mười mét, ngừng ở bìa rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lên! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tên mặc khôi giáp đồng thời cầm trọng kiếm phi lên chỗ tên to con, thân kiếm phiếm hồng quang, đó là thiết huyết sát khí được cô đọng ở trong quân ngũ thời gian dài. ͏ ͏ ͏ ͏
Người trẻ tuổi thanh tú cũng cầm đại đao lao ra, hai người phóng lại, đang! Một tiếng chấn vang, đao kiếm va chạm, bốn người chém giết, đao khí kiếm khí văng khắp nơi, thanh âm không ngừng vang lên, đại thụ khuynh đảo, thổ địa rạn nứt, loạn thạch xuyên không. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo lui lại mấy bước, đứng ở cạnh chiến trường, nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu có thể có cái đùi gà lại thêm một chén sữa nóng thì tốt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phanh phanh! Hai tiếng chấn vang. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai trung niên mặc khôi giáp cùng bay ngược ngoài, lăn trên đất vài vòng, hai người muốn đứng lên thì một thanh trường đao xuất hiện trước mặt, mũi đao sắc lẹm chỉ vào bọn họ, hai người sắc mặt trắng bệch. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên to con dữ tợn cũng lăn dưới đất, giãy dụa hai cái mới chậm rãi ngồi dậy, nhổ máu ra, cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ bằng các ngươi cũng muốn tranh với Đại Đao Môn chúng ta ư... ͏ ͏ ͏ ͏
Bụp, trường đao rơi xuống đất, thanh niên tuấn tú trợn mắt quỳ rạp xuống đất, thấy đã bị phá đảo. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên to con dữ tợn khó tin nhìn thằng nhãi đứng sau sư huynh, cả kinh kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi tới lúc nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nắm Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc các ngươi đánh nhau đó! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn duỗi tay nhỏ ra nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiện tại là lúc cướp bồi thường, giao Hồn Châu các ngươi ra đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên to con dữ tợn khựng lại, ngây ngốc nhìn Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo thấy bọn họ không động tĩnh thì tự nhảy lên trước, thuần thục lấy ra một cái túi đựng Hồn Châu từ trong ngực sư huynh tuấn tú, xóc xóc vài cái, trọng lượng không ít. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó lại duỗi ma trảo tội ác về trong ngực tên to con dữ tợn, tên to con vừa muốn giãy giụa thì bị một trương hoàng phù dán lên đỉnh đầu, tên to con tức khắc đứng tại chỗ không nhúc nhích. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo lấy ra một cái túi đồng dạng, cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Tuyết tiểu sư tỷ họa phù dùng tốt thật, khá hơn Thanh Vũ tiểu sư tỷ nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏