Triệu Hân Duyệt nâng tay, cười khẽ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Viện trưởng không cần tự trách, những năm này ngươi cũng dạy ra rất nhiều đệ tử ưu tú, nhất thời kiểm tra không rõ là việc khó tránh, về sau chú ý là được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão viện trưởng hổ thẹn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạy ra đệ tử như vậy, ta thực sự không có mặt mũi đảm nhiệm chức viện trưởng, xin Thập Nhị tiên sinh chọn lại viện trưởng, đảm nhiệm tốt trách nhiệm to lớn dạy dỗ học sinh trừ ma. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt cũng không miễn cưỡng, gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện này vẫn là ngươi tự mình làm chủ đi! Ta tin tưởng ngươi đã có người thích hợp. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão viện trưởng im lặng gật đầu lui xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vũ Trần đi lên thi lễ cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến Thập Nhị tiên sinh, bái kiến quan chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt và Lý Bình An gật đầu. Mấy người khác tò mò nhìn Lý Bình An, quan chủ? Quan chủ gì? Chẳng lẽ là họ Quan tên Chủ? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vũ Trần tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Những người này là nhân thủ điều tới từ gần đây, làm việc dọn dẹp ma hồn. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lão nhân vác đại đao đi lên cung kính thi lễ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Đao Môn đợi Thập Nhị tiên sinh sai phái! ͏ ͏ ͏ ͏
Một người trung niên mặc cẩm bào cung kính thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lâm Nam thành Lâm gia nghe theo phân phó của Thập Nhị tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Một thư sinh trung niên bước lên một bước, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thương Minh thư viện nghe lệnh Thập Nhị tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong Lâm Trại nghe theo Thập Nhị tiên sinh! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Đại biểu của thế lực các phương ra báo danh hiệu. Cuối cùng là Phong Thiên Dưỡng, mặt mày tái nhợt đứng ra, khóe miệng giật giật, e dè nhìn Lý Bình An, cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngự Thú Tông nghe theo sai phái của Thập Nhị tiên sinh và Tam Thanh quan quan chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Những người khác đều nhìn Phong Thiên Dưỡng một cách quái lạ, ánh mắt lóe lên, Phong tông chủ cũng nhìn trúng quan chủ này, quan chủ này rốt cuộc là có lai lịch ra sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt liếc nhìn bọn họ, nhẹ nhàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong Phong Ma Cố có một Tà Thần bị thầy phong ấn, bởi vì cần thiên địa nguyên khí duy trì phong ấn, cho nên phong ấn cũng không hoàn toàn ngăn cách với thiên địa, vì vậy trong sơn mạch phàm có sinh linh chết đi, hồn phách sẽ bị Tà Thần thu hút vào trong trận pháp phong ma, năm tháng trôi qua không gian trận pháp phong ấn tích lũy mấy vạn quỷ hồn, mà những quỷ hồn này bị khí tức Tà Thần lây nhiễm đều biến thành ma hồn không có linh trí. Việc các ngươi cần làm chính là đi vào trong không gian trận pháp chém giết ma hồn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mắt lóe lên, kinh nghi mà nhìn Triệu Hân Duyệt, không phải chứ! Mình cũng xem như hiểu đôi chút về trận pháp, trận pháp Đạo Môn coi như có ngăn cách thiên địa cũng không trễ nãi hấp thu lực lượng trong thiên địa, lẽ nào trận pháp ở thế giới này yếu như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái gì? Hơn vạn ma hồn? ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao lại có nhiều như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta có thể giết được nhiều vậy không? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Người tới đây vẻ mặt dồn dập thay đổi, trước đó bọn hắn cũng không biết Thập Nhị tiên sinh triệu bọn hắn tới làm gì, nhưng mà hiện giờ thực sự là hơi dọa người. Một người cả gan hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thập Nhị tiên sinh, những ma hồn này đều có thực lực gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sẽ không vượt qua nhất cấp, năm đó thầy đã bố trí trận pháp áp chế, có thể áp chế chúng tăng thực lực. Thực lực nhất cấp có lẽ là uy hiếp rất lớn với người phàm, nhưng với các ngươi thì không có uy hiếp gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đệ tử của Đại Đao Môn không nhịn được phiền não nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng thế này cũng quá nhiều! Mấy vạn ma hồn, hơn nữa thực lực cũng không yếu, tụ tập thành bầy thì cũng là uy hiếp rất lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả cẩm bào của Lâm gia không kiềm được hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thập Nhị tiên sinh, ngài không thể tự mình ra tay tiêu diệt những ma hồn này sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không được, trận pháp áp chế không những áp chế ma hồn đề thăng cảnh giới, cũng áp chế thực lực của người đi vào, tam cấp trở lên đều không thể xuất thủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy trăm người đến đây chi viện đều hai mặt nhìn nhau, khó trách An Khánh thư viện nói rõ chỉ cần ưu tú tuấn kiệt cảnh giới nhị cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt từ tốn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như chư vị không muốn thì có thể rời đi, ta tuyệt đối sẽ không ép buộc làm khó. Trước kia đối phó với ma hồn đều là do đệ tử của An Khánh thư viện bồi dưỡng, tốn mấy năm diễn luyện trận pháp trước, sau đó đi vào không gian trận pháp, dùng đại trận do đệ tử thư viện bố trận khu động một tia uy năng chém giết ma hồn. Năm nay do đệ tử bồi dưỡng thiếu phẩm hạnh, đều bị ta phế đi, cho nên mới cần chư vị ra tay tương trợ. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng ho khan hai tiếng, hữu khí vô lực nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mệnh của Ngự Thú Tông ta đều theo Thập Nhị tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người dẫn đội còn lại đều xôn xao nhìn Phong Thiên Dưỡng, trong mắt không tránh khỏi kinh ngạc, hắn có phải bị thương nên đầu óc hỏng luôn không, người mang đến đây ai mà không phải là đệ tử ưu tú nhất của tông môn? Cứ thế cam tâm đưa bọn hắn vào chịu chết vô ích à? ͏ ͏