Sau khi phụ nhân nghe xong thì lau nước mắt, xoay người hai tay chống nạnh, lông mày giãn ra thành một đường thẳng, miệng hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lời của đạo trưởng nói đều nghe thấy rồi chứ? Bảo chúng ta làm nhiều việc thiện, tích nhiều công đức. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe thấy rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta nhất định sẽ làm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mỗi lần dâng hương ta đều cảm thấy Tam Thanh đạo tổ đang nhìn ta, nên cũng không dám làm chuyện gì trái với lương tâm. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng nói nói cười cười của thôn dân không ngừng vang lên, Lý Bình An mỉm cười nhìn cảnh tượng này, lòng người hướng thiện như vậy thật tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tiếng gọi vang lên, sau đó từ bên ngoài xuất hiện một đám người xông vào, dẫn đầu chính là Mãng Sơn của Đại Thạch thôn và một lão đầu xa lạ, vây ở chính giữa là một con ếch khổng lồ, nhảy từng bước một tiến vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn con ếch kia nhiều thêm hai cái, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao các ngươi lại đến đây? ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe được câu hỏi, một lão đầu hơi gù lưng, bên hông giắt một cái tẩu hút thuốc ở trong đám người tiến lên, cung kính thi lễ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu lão nhân Mộc Đại Lâm bái kiến Quán chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đầy nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vị này là? ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, vị này là trưởng thôn mới của Đại Thạch thôn chúng ta, cũng là sư phó mới nhậm chức đội trưởng đội đi săn của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khẽ gật đầu. Về phần trưởng thôn cũ như thế nào thì hắn cũng không hỏi nhiều, dù sao đây cũng là chuyện riêng ở trong thôn bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng thôn miễn cưỡng mỉm cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thời gian mấy tháng ngắn ngủi, Đại Thạch thôn chúng ta đã đổi hai trưởng thôn rồi. Ôi, nhiều tai nạn quá mà! Nếu không phải là Quán chủ ra tay chiếu cố, đoán chừng Đại Thạch thôn chúng ta đã không còn tồn tại nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại cũng đầy ưu sầu trong lòng gật đầu, cảm kích sùng bái nhìn Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, lần này chúng ta lên núi, chính là muốn cầu xin một chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, mọi người chậm rãi tản ra để lộ ra một con ếch khổng lồ ở chính giữa, con ếch nằm úp sấp ở trên mặt đất kêu hai tiếng ộp ộp, thành thật không dám tự ý di chuyển, thật ra trong lòng con ếch cũng đang rất hồi hộp. ͏ ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng uy danh Tam Thanh quan đã truyền đến trong tai của tất cả yêu ma tinh quái khắp vùng gần đó rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Sự đáng sợ của Quán chủ càng khiến cho vô số yêu ma tinh quái vừa nghe thấy thì sắc mặt lập tức thay đổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu không phải là nó thèm nhỏ dãi vị trí tế linh của Đại Thạch thôn, nói cái gì ếch yêu cũng không muốn đến Tam Thanh quan này đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn kính cẩn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, đây là tế linh mới mà chúng ta tìm được. Thương Man sơn mạch có vô số nguy hiểm, đặc biệt là vào ban đêm khi vạn thú xuất hành thì cho dù là ở trong thôn cũng không an toàn, cho nên chúng ta lại tìm một vị yêu ma tinh quái làm tế linh, xin quán chủ xem qua. ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng thôn cũng khiêm tốn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta cũng là bị chuyện xà yêu lần trước dọa sợ, sợ lại có chuyện tương tự xảy ra lần nữa, vì vậy kính xin Quán chủ làm chứng cho chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai mắt Lý Bình An nhìn về phía đầu ếch yêu khổng lồ, đầu ếch yêu thành thật đàng hoàng nằm sấp ở trên mặt đất, cái bụng phập phồng cử động lên xuống, nơm nớp lo sợ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Lý Bình An xẹt qua một tia u quang. Thế giới lập tức thay đổi, từ màu sắc rực rỡ tươi đẹp biến thành màu đen trắng, bối cảnh nhân vật đều hư hóa, trên đầu con ếch khổng lồ nằm sấp trên mặt đất kia mơ hồ dâng lên một tia bạch quang bình thường, trong bạch quang còn xen lẫn một chút huyết khí, không có nghiệp lực cũng không có công quả, đây coi như là một yêu quái không tệ. Ở trong thế giới sát sinh này có sát sinh cũng là điều không thể tránh khỏi, không phải chính mình cũng đã khai sát giới rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tia u quang trong mắt của Lý Bình An tản đi, hơi gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể dùng nó làm tế linh. ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng thôn thở ra một hơi thật dài, nhất thời cả người cảm thấy nhẹ nhõm không thôi. Đây chính là chuyện đại sự đầu tiên mà hắn làm cho thôn dân kể từ khi nhậm chức tới nay đấy, không xảy ra vấn đề gì thì tốt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ Quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Những thôn dân khác cũng đều lộ ra vẻ mặt phấn khởi, cuối cùng cũng có tế linh rồi, sau này có thể ngủ ngon giấc rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn con ếch lớn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quy củ mà bần đạo lập ra ở trong dãy núi, ngươi phải hiểu rõ? Không thể lạm sát vật có linh hồn, không được xâm lược các thôn làng khác! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ộp ộp... ͏ ͏ ͏ ͏
Con ếch lớn há miệng kêu hai tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An không còn lời gì để nói, ngươi đang nói gì vậy hả? Ta nghe không hiểu đâu. Sau đó, hắn vui mừng gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Như vậy rất tốt, bảo vệ một phương bình yên cũng coi như là công đức của ngươi, sau này nhất định sẽ có tạo hóa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ộp ộp ͏ ͏ ͏ ͏
Con ếch lớn lại kêu lên vài tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏