Cận Tự ngẩn người ngắn ngủi, sau đó lui về phía sau hai bước, nhìn Phúc Thụy, lại nhìn Hạ Tinh Nhiễm, thấp giọng nói: "Đừng giả bộ ngủ, bế nó xuống."
Hạ Tinh Nhiễm bĩu môi, bị ép mở mắt, nhìn về phía Cận Tự.
Đôi mắt màu đen kia dưới ánh sáng lờ mờ càng sắc bén, bởi vì dị ứng lông chó, anh cách giường, cách cô rất xa.
Hạ Tinh Nhiễm lường trước anh tất nhiên sẽ không đột nhiên nhào tới, lá gan cũng lớn.
"Không cần", cô ôm Phúc Thụy vào trong ngực, cự tuyệt như đinh đóng cột, "Em muốn ôm nó ngủ."
Cận Tự đầu lưỡi chống má, tức cười đặt câu hỏi: "Nó ở đây, vậy anh đi đâu?"
Hạ Tinh Nhiễm nói: "Phòng ngủ phụ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT