“Quả thật là súc sinh, lại đi đối xử với một đứa nhỏ ba tuổi như vậy!” Đại phu Thôi không nhịn được mà mắng.
Nghĩ cũng không cần nghĩ, nhất định là Trương Vân Phong làm, nếu không thì tiểu đạo sĩ cũng sẽ không chạy nhanh như vậy.
“Nương Hiểu Khê, đứa nhỏ này là bởi vì bị ngược đãi lâu dài hơn nữa thân thể ốm yếu mới ngất xỉu, trở về dùng thuốc mỡ mà ta kê cho Hiểu Khê bôi lên là được”
Kiều Như Nguyệt gật đầu nói cảm ơn, không có chuyện lớn gì là tốt rồi, sau đó nàng ôm tiểu đạo sĩ về nhà.
Nàng vừa mới mở cửa ra thì Kiều Hiểu Khê lập tức nhào vào người nàng mà khóc ròng nói: “Nương, người đi đâu vậy? Đừng bỏ lại mình con!”
Hôm nay cô bé vừa mới trải qua tuyệt vọng, trong lòng cảm thấy rất không an toàn, chỉ khi nào nhìn thấy nương thì trong lòng mới có cảm giác an toàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play