“Nếu cung phụng đồng nữ vô dụng, vậy thả Hiểu Khê đi, cần gì phải dính vào một mạng người”
Trần Tú Hoa nói xong, có rất nhiều người đều phụ họa theo.
“Sẽ không, thôn Dương Thụ nhất định là ngoài ý muốn, thôn chúng ta chỉ cần cung phụng đồng nữ thì nhất định sẽ được thần trùng phù hộ” Đinh lão thái kiên trì nói.
Nghe vậy, đôi mắt đạo trưởng Vân Phong sáng lên, giải thích: “Thật ra cung phụng đồng nam đồng nữ cho thần trùng cần phải hợp mệnh cách, ví dụ như không cha không nương hoặc là không cha có nương, có cha không nương. Mệnh cách của đồng nữ ở thôn Dương Thụ hoàn chỉnh, cho nên mới không thể được thần trùng phù hộ!”
Những lời này của đạo trưởng Vân Phong suýt chút nữa đã chỉ tên nói họ.
Vừa rồi ông ta vẫn luôn nghe Đinh lão thái gọi Kiều Như Nguyệt là Kiều quả phụ, không phải là đã chết trượng phu sao? Kiều Hiểu Khê không cha có nương?
Kiều Như Nguyệt tức giận đá một chân về phía ông ta, đạo trưởng Vân Phong lập tức cảm giác bụng mình giống như bị đá xuyên, cả người giống như một con cóc lăn một vòng giữa không trung rồi rơi xuống mặt đất!
Kiều Như Nguyệt cầm kiếm ném đi, thanh kiếm rõ ràng đã ở trong tay nàng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT