Hàng bà tử nói xong thì Kiều Như Nguyệt đã bật cười.
Đây là lần đầu tiên Kiều Như Nguyệt thấy Hàng bà tử nở nụ cười thân thiện với mình.
Nhưng, chuyện vay tiền thì không có cửa đâu!
“Đại bá nương, ta và Hiểu Khê là cô nhi góa phụ, không kiếm được bao nhiêu tiền, còn bị tịch biên, lấy đâu ra tiền cho đại bá nương mượn chứ? Nếu đại bá nương thương ta và Hiểu Khê vậy thì cũng cho ta mượn chút tiền với, tiểu nha đầu cứ nói với ta là con bé muốn ăn móng heo. Mà đại bá nương cũng biết móng heo còn đắt hơn cả thịt mỡ, một cân 25 văn, nếu để ăn móng heo đến no thì ít nhất phải bốn cái mới được...”
Nghe Kiều Như Nguyệt nói thế, Hàng bà tử cảm thấy Kiều Như Nguyệt này điên rồi mới đồng ý với yêu cầu của Kiều Hiểu Khê.
Bà ta còn chưa được ăn móng heo, Kiều Như Nguyệt thế mà đi vay tiền của bà ta để mua móng heo?
Nhớ đến trong giỏ của Kiều Như Nguyệt có bốn cây đèn dầu và một hũ dầu thắp, ngoài ra hai ngày nay mẹ con Kiều Như Nguyệt ăn uống thả cửa, mua quần áo mới, chỉ sợ tiền bán quần áo và trâm ngọc của Chương tú tài cũng đã dùng hết.
Nếu không thì Kiều Như Nguyệt cũng sẽ không mở miệng vay tiền từ bà ta...
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT