Ban ngày Doãn Châu mới mời Kiều Như Nguyệt làm mưa, đã rất lâu rồi Lê Chấn Hưng chưa được nghe tiếng sét đánh vào buổi tối.
Gần như khi tiếng sấm vừa vang lên là ông ấy liền mở mắt, giày cũng không đi liền vội vàng chạy tới mở cửa sổ ra.
Lập tức, một cơn gió lạnh thổi qua, gió lớn đến mức ông ấy không mở được mắt, nhưng ông ấy lại cảm nhận được sự lạnh lẽo ướt át.
“Trời mưa?”
“Phu nhân, trời mưa rồi!!”
Lê Chấn Hưng không thể kìm nén được sự hưng phấn, quay đầu hét to ra phía sau.
Đây không phải là do cầu mưa, mà là ông trời tự cho mưa!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play