Sau hai năm lại nhìn thấy cha, bao nhiêu uất ức và sợ hãi trong ngực cậu đều được phóng thích vào giây phút này.
Có cha rồi, lúc này cậu mới cảm thấy có cảm giác an toàn.
Ở trong lòng ngực cha, cậu mới có thể lại khóc giống như một đứa trẻ.
Rất nhanh, Kiều Nguyên An đã khóc đến mức bả vai Chung Nham bị ướt đẫm, Chung Nham vừa vỗ nhẹ phía sau lưng cậu, vừa nhẹ giọng trấn an: “Được rồi, Nguyên An không khóc, cha ở đây, cha ở đây……”
Kiều Như Nguyệt thấy thế thì trong lòng xẹt qua một cảm giác khác thường, ngay sau đó thầm nghĩ: Đây mới là dáng vẻ nên có của một đứa nhỏ sáu tuổi.
Lúc trước Kiều Nguyên An biểu hiện ra dáng vẻ lạnh nhạt tàn khốc cũng chỉ là màu sắc tự vệ của cậu mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT