Dựa theo đạo lý đau dài không bằng đau ngắn, sớm muộn gì Chung Nham cũng sẽ biết chân tướng sự việc nên Kiều Như Nguyệt nói:
“Hai năm trước, huynh lên núi đi săn cuối cùng không trở về, ta cho rằng huynh đã chết cho nên mang theo toàn bộ gia sản đính hôn với Chương Thanh Thành, bốn đứa nhỏ cũng bị ta bán kiếm tiền cho hắn ta đọc sách. Mãi cho đến hơn hai mươi ngày trước, ta từ hôn với Chương Thanh Thành, lúc này mới đi tới Đinh gia chuộc Hiểu Khê trở về, cũng chậm rãi tìm được Phi An và Văn An, nhưng còn chưa tìm được Nguyên An”
Trong nháy mắt sắc mặt của Chung Nham trở nên lạnh lùng, áp suất trong phòng giảm xuống rất thấp.
Ba đứa nhỏ cũng lộ ra vẻ mặt lo lắng.
Kiều Hiểu Khê là người lên tiếng đầu tiên: “Cha, cha không thể hoàn toàn oán trách nương, nương là bị Chương Thanh Thành kia dùng lời ngon tiếng ngọt mê hoặc nên mới phạm vào lỗi sai. Thật ra Chương Thanh Thành chỉ xem nương là túi tiền và nha hoàn mà thôi”
Ngay sau đó Kiều Phi An nói: “Cha, hiện tại mẫu thân đã biết sai rồi, hiện tại nương đối xử rất tốt với bọn con, tự tay làm đồ ăn ngon cho bọn con, tự tay làm quần áo cho bọn con, còn không có giây phút nào là không suy nghĩ cho bọn con”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play