Nghe Định Đại Lực đập đầu trên mặt đất vang lên tiếng đùng đùng, Ngốc Nữu thấy vô cùng đau lòng.
Lúc trước Đại Lực ca uống rượu say bắt nạt nàng, nàng không có trách hắn ta, ngược là trong lòng cảm thấy rất vui vẻ, nàng chính là nữ nhân của Đại Lực ca.
Nàng biết mình không xứng với Đại Lực ca, lòng tràn đầy chờ mong mình mang thai con của Đại Lực ca, như vậy bọn họ có thể thành thân với nhau.
Không ngờ ông trời thật sự cho nàng được như ý muốn, nàng mang thai đứa con của mình và Đại Lực ca.
Chỉ là sau đó Đại Lực ca dụ dỗ nàng ta uống một chén canh hoa hồng, hài tử bị sảy!
Đứa con của nàng ta và Đại Lực ca đã mất!
Trong khoảnh khắc đó, nàng ta cảm thấy trời đất u ám, không còn ý nghĩa gì để tồn tại nữa, vì vậy nàng ta nhảy sông tự sát, nhưng sau khi chết thì nàng ta lại luyến tiếc Đinh Đại Lực.
Lúc này nàng ta gặp được đứa bé đã mất kia, hai mẫu tử quyết định cùng nhau bảo vệ Đinh Đại Lực.
Nhưng Ngốc Nữu vẫn không thể chịu đựng được Đinh Đại Lực có con với người khác, rõ ràng Đại Lực ca và nàng ta đã có một đứa bé!!!
Đinh Đại Lực bắt nạt Ngốc Nữu, lại không phụ trách với Ngốc Nữu, còn hại Ngốc Nữu không có con, Ngốc Nữu chỉ làm hắn ta không có con12 năm, như vậy đã là rất nhân từ rồi.
Nhưng mà Đinh Đại Lực cố ý làm chuyện tổn hại âm đức khiến người khác sảy thai này, báo ứng của hắn ta không chỉ đơn giản là 12 năm không sinh được con như vậy.
“Ngốc Nữu, ta đọc một chuỗi vãng sinh kinh cho ngươi, sau khi ngươi đến địa phủ sẽ được đầu một cái thai tốt” Kiều Như Nguyệt nói.
Chỉ là Ngốc Nữu yêu mù quáng vẫn còn luyến tiếc Đinh Đại Lực, muốn tiếp tục ở lại nhân gian lặng lẽ theo dõi Đinh Đại Lực.
Bất đắc dĩ, Kiều Như Nguyệt chỉ có thể ra tay từ chỗ huyết anh: “Nếu ngươi giết Đinh Đại Lực, lây dính tội nghiệt, nhân quả, ngày sau xuống địa phủ phải rửa sạch tội nghiệt của mình trước rồi mới bị đánh vào đường súc sinh, hơn nữa kiếp sau vẫn sẽ có liên quan đến Đinh Đại Lực. Nhưng nếu ngươi không có tội nghiệt, nhân quả, sau khi ngươi xuống địa phủ, chẳng những có thể đầu thai làm người mà còn có thể được đầu thai vào gia đình tốt, phú quý an khang cả đời…Nương của ngươi cũng như vậy”
Kiều Như Nguyệt nói rất nhiều nhưng vẫn chưa thể đả động huyết anh, nhưng chỉ một câu cuối cùng lại làm đôi mắt của huyết anh sáng rực lên.
Nó kéo Ngốc Nữu còn đang ôm Đinh Đại Lực khóc sướt mướt kia, luyên thuyên nói gì đó, cuối cùng chỉ về hướng Kiều Như Nguyệt.
“Con nói đi đầu thai?” Ngốc Nữu hỏi.
Huyết anh gật đầu, nắm chặt tay của Ngốc Nữu, nó muốn bọn họ cùng nhau đi đầu thai!
Nương ngu như vậy, tiếp tục ở lại nhân gian cũng không có ý nghĩa, nếu nó giết Đinh Đại Lực cũng chẳng được gì.
Ở ác gặp ác, hiện tại nó chỉ muốn đưa người mẫu thân yêu mù quáng của nó đi.
Đinh Đại Lực vừa nghe mấy người Ngốc Nữu nói muốn đi đầu thai, vội vàng khuyên nhủ Ngốc Nữu nhanh chóng đi đầu thai, làm hai mẫu tử này mau đi đi!
Có Đinh Đại Lực khuyên bảo, dường như chuyện này đã có đường thay đổi.
Chỉ là Ngốc Nữu vẫn còn luyến tiếc Đinh Đại Lực, cho dù có Đinh Đại Lực khuyên nhủ cũng kéo dài hơn một canh giờ.
Vất vả lắm Ngốc Nữu mới gật đầu đồng ý đi đầu thai, Kiều Như Nguyệt lập tức niệm chú mở ra đường vãng sinh, mời đầu trâu mặt ngựa đến dẫn hai mẫu tử bọn họ đi tới địa phủ.